Mẻ tình hàng xóm vì quả táo

Theo đơn khởi kiện, bà T. và bà Q. vốn là hàng xóm láng giềng. Nhà bà T. trồng một cây táo, năm 2011 cây ra mùa quả đầu. Cây sai quả nên sau đó bà T. đã đem biếu bà con lối xóm, trong đó bà Q. nhận được 2 kg táo.

Đi chửi khắp xóm

Ngày 22-3-2011, cháu ngoại của bà Q. ghé chơi và lấy táo ăn. Vài tiếng sau, người cháu trai này của bà Q. bị ói và phải đi cấp cứu. Nghi ngờ nguyên nhân ngộ độc là do cháu ăn táo nên bà Q. tức giận đứng trước cửa nhà bà T. chửi với nội dung: “Cho cháu tao ăn táo để giết cháu tao”. Không những thế bà Q. còn đi khắp xóm trên, xóm dưới, vào các ngõ ngách chửi bới bà T. là đồ giết người để cướp dâu.

Cụ thể, bà Q. cho rằng bà T. có một đứa con trai đang thầm yêu bạn gái của cháu trai bà (người bị ngộ độc) nhưng không được đáp lại nên muốn hãm hại. Không những thế bà Q. còn viết ra giấy in thành nhiều bản và rải khắp xóm với nội dung tương tự...

Cho rằng bà Q. xúc phạm mình nên bà T. đã buộc người hàng xóm xin lỗi. Tuy nhiên, yêu cầu này không được đáp ứng nên bà gửi đơn đến một tòa ở tỉnh Thanh Hóa nhờ phân xử.

Mẻ tình hàng xóm vì quả táo ảnh 1

“Chửi thế nào, phải xin lỗi thế đó”

Trong các phiên hòa giải, bà T. trình bày bà Q. chửi bới với nội dung trên là vu khống làm ảnh hưởng tới danh dự của bà và con trai. Bà Q. chửi bới khắp xóm nên nhiều người biết và nói lại khiến bà xấu hổ...

Ngay sau đó, bà Q. phản biện cho rằng sau khi ăn táo khoảng 20 phút thì đứa cháu có biểu hiện đau bụng, ói mửa. Trước và sau đó cháu bà không hề ăn gì. Kết quả khám nghiệm tại trạm xá địa phương cho rằng cháu bà bị ngộ độc thực phẩm do nhiễm khuẩn. Qua tìm hiểu, bà biết khuẩn này có trong táo.

Không đồng tình, bà T. cho rằng khuẩn trên có trong rất nhiều thực phẩm nên không thể nói là do ăn táo. Thêm nữa, nhà bà chỉ có một cây táo và bà đã hái quả để cho 12 hộ gia đình khác trong xóm nhưng các hộ kia không ai có triệu chứng gì. Do vậy, bà yêu cầu bà Q. phải bồi thường tổn thất danh dự 10 triệu đồng do vu khống nói xấu gia đình bà. Ngoài ra, bà còn thuê hai người với giá 200.000 đồng đi thu gom các giấy tờ do bà Q. rải ra đường có nội dung chửi bới bà nên bà Q. cũng phải hoàn lại số tiền này. Đặc biệt, bà nhờ tòa buộc bà Q. phải xin lỗi với hình thức “chửi bới thế nào thì xin lỗi thế đó” - tức là phải đi khắp xóm để xin lỗi.

Xin lỗi phải văn minh

Xử sơ thẩm mới đây, TAND huyện cho rằng khuẩn trên không chỉ có trong táo mà còn có ở thịt, cá và nhiều rau, củ quả khác nên không có cơ sở nói nó chỉ có trong táo của bà T. Việc bà Q. đi khắp xóm chửi bới vu oan cho bà T. có ý định giết cháu trai bà Q. để cướp dâu là sai và không có căn cứ. Bản thân bị đơn thừa nhận việc chửi bới vào giờ hành chính, giữa khu dân cư khiến nhiều người nghe thấy nên việc làm này đã ảnh hưởng tới danh dự, uy tín của bà T.

Tại tòa bà Q. chấp nhận bồi thường 10 triệu đồng tiền tổn thất tinh thần cho bà T. nên tòa chấp nhận. Riêng số tiền 200.000 đồng nguyên đơn bảo thuê người thu gom “tang vật”, tòa không chấp nhận vì không có chứng cứ chứng minh.

Về chuyện nguyên đơn là bà T. yêu cầu bị đơn là bà Q. đi khắp xóm xin lỗi, tòa cho rằng việc bị đơn đi khắp xóm rêu rao, vu khống là thiếu văn hóa. Nếu giờ buộc bị đơn đi khắp xóm xin lỗi càng thiếu văn hóa hơn. Do vậy, tòa buộc bị đơn phải xin lỗi hai lần trên loa phóng thanh của địa phương và tại buổi họp khu dân cư là đủ...

DƯƠNG HẰNG

Đừng bỏ lỡ

Video đang xem nhiều

Đọc thêm