Xin lỗi trước dân vì… ‘ngồi lê đôi mách’

TAND tỉnh Y. vừa xét xử phúc thẩm vụ án yêu cầu bồi thường thiệt hại do danh dự, nhân phẩm bị xâm hại giữa hai bà L. và N. HĐXX đã chấp nhận kháng cáo của nguyên đơn, buộc bà N. phải bồi thường thiệt hại về tổn thất tinh thần do danh dự, nhân phẩm, uy tín bị xâm phạm cho bà L. số tiền 2,3 triệu đồng...

“Tám” qua, “tám” lại rồi… bị kiện

Theo đơn kiện của nguyên đơn, khoảng 17 giờ 30 ngày 30-11-2014, bà N. có lời nói không có căn cứ về việc bà L. và ông D. ở cùng thôn có quan hệ bất chính tại nhà của bà L. Sự việc này có một số người trong thôn nghe.

Theo bà L., vì câu nói bịa đặt, vu khống của bà N. mà chồng bà đã tra khảo, đánh đập và đòi ly hôn, tình cảm vợ chồng không còn yêu thương như trước đây và có nguy cơ bị đổ vỡ. Từ đó người thân, họ hàng, hàng xóm xem thường bà, bản thân bà bị suy sụp tinh thần; gia đình bị giảm sút thu nhập từ nghề xay xát lúa vì lời dị nghị của mọi người trong thôn.

Nay bà yêu cầu bà N. phải xin lỗi công khai tại Ban nhân dân thôn và UBND xã, đồng thời phải bồi thường tổn thất tinh thần và giảm thu nhập 15 triệu đồng, trong đó tổn thất tinh thần bằng 10 tháng lương cơ bản và giảm sút thu nhập là 3,5 triệu đồng.

Bà N. thừa nhận đã nói như lời trình bày của bà L. và cho rằng bà có nghe sự việc này từ chồng bà và những người trong xóm nói lại chứ bà không trực tiếp thấy. Nay bà L. yêu cầu như vậy, bà chấp nhận xin lỗi tại Ban nhân dân thôn vì bữa đó bà có nói “chuyện vậy, chuyện vậy” tại thôn. Bà không chấp nhận xin lỗi tại UBND xã vì bà không có nói sự việc trên tại đó. Theo bà, lời nói của bà không gây thiệt hại gì đến tinh thần, vật chất của bà L. nên bà không chấp nhận bồi thường.

Xử sơ thẩm vào tháng 3-2015, TAND huyện đã chấp nhận một phần yêu cầu khởi kiện của bà L. Tòa buộc bà N. phải xin lỗi bà L. công khai trước Ban nhân dân thôn; không chấp nhận yêu cầu phải xin lỗi trước UBND xã và bồi thường tổn thất tinh thần.

Không đồng ý với án sơ thẩm, bà L. kháng cáo.

Nói xấu ở đâu thì xin lỗi ở đó

Tại phiên tòa phúc thẩm, sau khi nghiên cứu các tài liệu có trong hồ sơ vụ án và thẩm tra kỹ tại phiên tòa, căn cứ vào kết quả tranh luận, tòa nhận định: Lời nói không có căn cứ của bà N. đã gây dư luận không tốt về mối quan hệ giữa bà L. với ông D., làm mối quan hệ vợ chồng của nguyên đơn mâu thuẫn, ảnh hưởng đến danh dự và nhân phẩm của nguyên đơn. Do đó, tòa nhận thấy cần chấp nhận một phần kháng cáo yêu cầu về việc bồi thường tổn thất tinh thần, buộc bà N. phải bồi thường cho bà L. số tiền bằng hai tháng lương tối thiểu chung do Nhà nước quy định.

Đối với yêu cầu khoản bồi thường do giảm sút thu nhập và công khai xin lỗi trước UBND xã, do bà L. không cung cấp chứng cứ, tài liệu làm căn cứ xác định thu nhập bị giảm sút, đồng thời lời nói của bà N. chỉ xảy ra tại thôn nên việc tòa án cấp sơ thẩm chỉ chấp nhận công khai xin lỗi trước Ban nhân dân thôn và không chấp nhận các yêu cầu còn lại là có căn cứ.

Từ đó, cấp phúc thẩm đã chấp nhận một phần kháng cáo của bà L., buộc bà N. phải bồi thường cho bà L. 2,3 triệu đồng khoản thiệt hại về tổn thất tinh thần do danh dự, nhân phẩm, uy tín bị xâm phạm. Tòa giữ nguyên phán quyết của cấp sơ thẩm, tuyên buộc bà N. phải công khai xin lỗi bà L. trước nhân dân tại Ban nhân dân thôn. Mọi chi phí cho việc tổ chức công khai xin lỗi do bà N. phải chịu.

Đừng bỏ lỡ

Video đang xem nhiều

Đọc thêm