Mới đây, TAND tỉnh Bến Tre xử phúc thẩm đã tuyên sửa án sơ thẩm của TAND huyện Giồng Trôm, buộc bà M. bồi thường cho bà X. 5 triệu đồng vì đã xâm phạm đến danh dự, uy tín và nhân phẩm của bà X.
Bị chị dâu vu khống “ở với anh chồng”
Theo đơn kiện của bà X., bà M. đã nhiều lần dùng lời lẽ chửi mắng, xúc phạm bà. Năm 2012, bà có nhờ chính quyền địa phương giải quyết, yêu cầu bà M. chấm dứt hành vi này, bà M. có hứa khắc phục, sửa chữa. Tuy nhiên, sau đó bà M. vẫn tiếp tục chửi xiên chửi xéo mỗi khi thấy mặt bà. Cụ thể, vào ngày 17-7-2013, bà M. chửi và cho rằng bà có quan hệ “ăn ở” với ông S. (chồng bà M. và là anh chồng của bà X.) đã mười mấy năm rồi.
10 ngày sau, chồng bà X. mời ông S. (anh ruột) đến nhà bà chị ruột của mình để hỏi cho ra lẽ thì bà M. bước vào chửi bà X. và tiếp tục nói: “Mày ở với chồng tao mười mấy năm nay”.
Theo bà X., việc bà M. chửi bới mình đều có sự chứng kiến của những người khác trong xóm. Do bà M. liên tục chửi bới, xúc phạm đến danh dự, nhân phẩm, uy tín của bà nên bà nhờ tòa án giải quyết, yêu cầu bà M. chấm dứt hành vi xúc phạm mình. Đồng thời, bà yêu cầu bà M. phải bồi thường 5 triệu đồng tiền tổn thất tinh thần cho bà do bà phải chịu đựng những lời dị nghị bên ngoài từ bấy lâu nay.
Ngược lại, bà M. cho rằng do hai người là chị em bạn dâu với nhau, giữa hai nhà sống giáp ranh nên trước đây, khi làm cỏ vườn, bà có bỏ cỏ xuống mương ranh nên cả hai lời qua tiếng lại. Từ đó hai bên luôn xảy ra cự cãi và ngày càng trở nên gay gắt. Ngay cả ở những chỗ đông người, bà X. cũng nói xiên nói xỏ bà.
Có lần bà M. thuê mấy người bồi vườn, dọn củi thì hai con chó nhà bà chạy theo, làm đổ củi xuống mương, bà quát mắng hai con chó thì bà X. nghĩ rằng bà mắng bà X. nên chạy ra chửi bới bà nên bà chửi lại. Lúc giáp mặt hai bên, mới bước vô bà có nói: “Tụi bay đừng buộc tao phải nói tiếng đó”. Và khi bà ra về, bà nói thêm: “Chồng tao vô đây ở mười mấy năm nay không mích lòng ai”. Không biết bà X. nghe sao mà lại ra nội dung bà nói bà X. ở với chồng bà.
Sơ thẩm: Chỉ là chuyện nội bộ
Xử sơ thẩm, TAND huyện Giồng Trôm cho rằng vụ việc xảy ra chỉ ở góc độ gia đình, là mâu thuẫn xảy ra hằng ngày trong cuộc sống, không ảnh hưởng lớn tại địa phương. Cả hai thừa nhận có xúc phạm qua lại lẫn nhau, sự việc xảy ra bằng lời nói và chấm dứt kịp thời, không có hành vi tác động gây ảnh hưởng đến sức khỏe. Địa phương cũng đã tiến hành hòa giải mà chưa xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực an ninh trật tự và an toàn xã hội. Do vậy, mức độ lan truyền thông tin trong cộng đồng không cao. Bà X. cho rằng sự việc xảy ra làm ảnh hưởng đến sức khỏe của bà khiến bà không làm được việc nên mất thu nhập hằng tháng. Nhưng bà X. không chứng minh được thiệt hại xảy ra như thế nào, thực tế mất thu nhập là bao nhiêu. Trong khi đó, bà vẫn sinh hoạt bình thường, không bị người khác xa lánh, không ảnh hưởng gì dẫn đến bà bị bệnh tật.
Theo tòa, do bà X. không chứng minh được thiệt hại nên yêu cầu của bà về vấn đề này không được chấp nhận. Tuy nhiên, xét thấy lời khai của những người làm chứng thì bà M. có lời lẽ xúc phạm đến bà X. nên tòa yêu cầu bà M. chấm dứt hành vi xúc phạm danh dự, uy tín, nhân phẩm của bà X.
Có xúc phạm thì phải bồi thường
Xử phúc thẩm, TAND tỉnh Bến Tre nhận định theo những người làm chứng, bà M. đã dùng những lời lẽ không tốt chửi bà X. và cho rằng bà X. ăn ở với anh chồng (tức chồng bà M.). Điều này đã trực tiếp xâm phạm đến uy tín, danh dự và nhân phẩm của bà X.
Theo tòa, Luật Hôn nhân và Gia đình ghi nhận chế độ hôn nhân một vợ một chồng, pháp luật hình sự cũng điều chỉnh chế độ vi phạm về hôn nhân nên việc bà M. phát ngôn như vậy sẽ làm phát tán thông tin. Và thực tế, những người làm chứng cũng đã biết, đã nghe và đã bàn tán ngoài xã hội, phát tán thông tin gây ảnh hưởng ít nhiều đến uy tín, danh dự, nhân phẩm của bà X.
Theo tòa phúc thẩm, bản án sơ thẩm cho rằng sự việc xảy ra ở góc độ gia đình nên tính lan truyền không cao, thiệt hại thực tế chưa xảy ra rồi bác yêu cầu khởi kiện của bà X. là chưa đúng với hướng dẫn tại Nghị quyết 01/2004/NQ-HĐTP của Hội đồng Thẩm phán TAND Tối cao. Có xúc phạm, có người khác biết thì phải bồi thường. Bà X. yêu cầu bồi thường 5 triệu đồng tương ứng với bốn tháng lương tối thiểu, không quá 10 tháng lương so với quy định. Do đó, kháng cáo của bà X. được tòa chấp nhận.
VĂN TÂM