Lâm Tâm Năm thương nhớ của chị!
Thật hồ hởi báo tin cho em biết, xuân này chị không về, khi thấy mai vàng nở đầy bên mương. Vì sao à? Vì quá nhiều sô trình diễn, mà đối tác nào chị cũng không nỡ chối từ; tiền không em ơi! Kiếm đâu ra người mẫu mình mẩy láng o, đường cong nào cũng vút hết cả lên như chị đây, cho nên họ bu chị rần rần. Có lời mời bằng hợp đồng, có lời mời bằng miệng, bằng tay, bằng đủ thứ hết á, và chị đã OK từ A đến Z.
Bận rộn quá nên chị không rảnh để về quê thăm gia đình được, nhưng chị vẫn gửi tiền về đều đặn. Xài cũng đủ, phải hôn em? Dặn ở nhà đừng ai nghe lời đàm tiếu bậy bạ nói rằng chị làm ra tiền nhiều mà keo kiết với cha mẹ, anh em. Xííííí...
Ở thành phố, vật giá leo thang dữ dằn lắm, quần áo, giày dép, phấn son... ta nói... mắc dàn mây xanh. Rờ tới cái bảng giá là phỏng tay, nhưng chị cũng bấm bụng mua để có mà ăn bận, cho không thua kém con nào hết... Mình mà thua tụi nó là mất sô như không!
Bữa hổm đi diễn, chị dắt theo con nhỏ người làm, chị dặn nó canh chừng cái bóp, khi chị lên sân khấu rồi, nó cứ xách cái bóp về trước. Diễn xong khuya lắm, chị sẽ nhờ bạn diễn cho có giang về nhà. Không ai biết con nhỏ đó là người làm của chị. He he he... Lúc xuống hàng ghế cũ, chị giả bộ hoảng hồn, chổng mông lên than trời: “Ai, ai, ai đã lấy cái bóp của em để trên ghế này vậy? Trời ơi, khổ cho em...”
Một số người bu đen bu đỏ hỏi thăm chị, có vài nhà báo mà chị quen biết. Nhưng chị không khóc miếng nào (chài, giả bộ mà sao khóc được!). Chị làm mặt buồn: “Thôi, của đi thay người, trong cái bóp không có nhiêu tiền hết á, chỉ có cái điện thoại mới được bạn thân tặng, giá khoảng vài chục triệu thôi!”.
Em biết hôn, qua hôm sau, chuyện của chị “người mẫu Lâm Tâm Tư bị mất bóp và chiếc điện thoại đắt giá” được đăng om sòm trên các báo mạng. Khổ, “tự nhiên” lại nổi tiếng thêm mới chết chứ! Chiêu trò này gọi là tạo xì-ken-đồ để tự pi-a. Và, chị lại có thêm sô diễn. Ngộ hén! Hồi nào giờ, anh bầu cứ chê chị quê quê, dốt dốt; sau vụ đó, ảnh khen chị “coi vậy mà khôn” và hứa sẽ đưa chị lên tới chín tầng mây luôn.
Còn nữa... Bây giờ em mà nghe ai rủ đi “bảo vệ môi trường” thì đừng a thần phù gật đầu mà mang họa vào thân nha chưa! Đừng tưởng đó là chuyện đi lượm rác, lượm bao ni-lông bỏ vô thùng rác, hoặc xúm nhau quét sạch lòng lề đường.
