30 năm biệt tích và bi kịch 4 lần 'qua tay' làm vợ nơi xứ người

Chị Hằng bên người thân của mình ngày trở về quê hương.

Chị Hằng bên người thân của mình ngày trở về quê hương.

“Uống xong chai nước tôi lịm đi, nhưng vẫn mơ màng thấy mình được 2 người đàn ông kéo xuống một con thuyền để sang bên kia biên giới. Tỉnh lại, tôi thấy mình và 3 cô gái nữa đang ở dưới một tầng hầm của ngôi nhà cũ kỹ và không còn thấy bóng dáng bà Chất đâu nữa. Linh tính mách bảo mình đã bị 2 người đàn bà kia lừa bán sang Trung Quốc, tôi khóc và suy sụp hẳn”, chị Hằng nghẹn ngào.

Vì những khó khăn trong cuộc sống, chị Trần Thị Hằng (SN 1969, trú tại xã Hồng Sơn, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An) bị những kẻ buôn người lừa bán sang Trung Quốc với viễn cảnh một cuộc sống sung sướng, nhàn hạ. Sau bao nhiêu năm mòn mỏi đợi chờ, cuối cùng cô đã được trở về quê hương như một phép nhiệm màu của tạo hóa.
Giấc mơ đổi đời
Sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Hồng Sơn, huyện Quỳnh Lưu, cuộc sống gia đình Hằng luôn trong tình trạng chạy ăn từng bữa. Khó khăn, thiếu thốn là vậy nhưng trời lại phú cho cô vẻ đẹp mặn mà, dịu dàng và duyên dáng. Cô thôn nữ 15 tuổi với mái tóc dài đen óng, cặp mắt long lanh và đôi môi luôn tươi như hoa khiến bao trai làng say đắm, mơ ước lấy được cô về làm vợ.
Thế nhưng, đúng là “hồng nhan bạc phận”, cuộc đời cô đã rẽ sang một hướng khác với những thăng trầm, tủi nhục khi cô gặp bà Thi, bà Chất - hai kẻ chuyên buôn hàng chuyến từ chợ ra biên giới bán và kiêm luôn việc buôn bán người.
Những lời tỉ tê, xu nịnh và viễn cảnh về một cuộc sống sung sướng, nhàn hạ được chúng vẽ ra trước mắt Hằng và cô đã bị thuyết phục. Mùa đông năm 1984, không kịp thông báo với gia đình, cô cùng 3 người nữa lên một chiếc ôtô cùng bà Chất, bà Thi để đến một nơi có cuộc sống “sung sướng”. Xe chạy một mạch đến Móng Cái (Quảng Ninh), bà Chất phát cho mỗi người một suất cơm và chai nước suối. Ăn uống xong thì ai nấy lịm đi không biết gì nữa. “Uống xong chai nước tôi lịm đi, nhưng vẫn mơ màng thấy mình được 2 người đàn ông kéo xuống một con thuyền để sang bên kia biên giới. Tỉnh lại, tôi thấy mình và 3 cô gái nữa đang ở dưới tầng hầm của một ngôi nhà cũ kỹ và không còn thấy bóng dáng bà Chất đâu nữa. Linh tính mách bảo mình đã bị 2 người đàn bà kia lừa bán sang Trung Quốc, tôi khóc và suy sụp hẳn”, Hằng nghẹn ngào.
Và rồi ở bên xứ người, cô bị nhốt trong hầm chứa, đem ra rao bán như một món hàng ở chợ, rồi 4 lần làm vợ người khác, có người bằng tuổi bố mình.
Cuộc sống nơi địa ngục trần gian
Sau khi tỉnh dậy, Hằng mới biết mình đã bị bà Chất bán cho một phụ nữ người Trung Quốc tên Lệ Lệ chuyên kinh doanh mua bán dâm, nhà chứa. Đêm đầu tiên, cô bị nhốt vào một phòng tối với một gã đàn ông trần như nhộng, hắn lao tới cô như con thú đã đói mồi lâu ngày. Cô kiên quyết chống trả và rồi nhận một trận đòn thừa sống thiếu chết từ mụ Lệ Lệ. Sau đó, cô không phải phục vụ khách mà chỉ bưng bê, được ăn ngon, mặc đẹp. Thế nhưng, mỗi ngày cô phải chứng kiến những kiểu tra tấn rùng rợn của bọn nhà chứa khi các cô gái không chịu đi khách. Chúng nung que sắt bỏ vào đùi cho thịt cháy xèo xèo bốc mùi khét lẹt, trói ngược đổ nước xà phòng vào miệng, buộc túm hai ống quần lại rồi thả rắn cho chui vào “chỗ kín”. Nhìn cảnh ấy, Hằng cứ run lên cầm cập.
Rồi cô được mụ Lệ Lệ bán cho một gã đàn ông tên Vương An làm vợ. Về “nhà chồng”, cô khóc lóc suốt bởi cảnh tủi nhục, ê chề của mình. Đêm đó, cô phải quặn mình phục vụ gã “chồng” rồi lịm đi lúc nào không biết. Nhục nhã hơn, ngày hôm sau, có 3 người bạn của “chồng” đến chơi và thay nhau cưỡng hiếp cô. Đêm sau, lại 3 tên khác đến khiến cô lả người, kiệt sức. Cô ra sức chạy trốn khỏi nô lệ tình dục của những tên háo sắc kia nhưng cuối cùng lại rơi vào tay Lệ Lệ.
Về lại “nơi làm việc” cũ, cô phải kiệt sức phục vụ khách để thu lại tiền cho mụ Lệ Lệ. Cô trở thành cái máy hút tiền và được Lệ Lệ chiều chuộng, nịnh bợ. Có ngày, cô phục vụ đến 30 lượt khách. Thời gian sau, thấy cô ngoan ngoãn “làm việc”, Lệ Lệ nới lỏng giám sát. Một hôm, tối trời, cô bỏ trốn, chạy bán sống bán chết qua nhiều ngọn đồi rồi lạc vào một bãi tha ma. Khát quá, thấy cái huyệt vừa cải táng có nước, cô lê đến uống ừng ực rồi lịm đi. Cô tỉnh lại khi cơn đói hành hạ, trườn đến ngôi mộ mới, trên có bát cơm cúng cho vào miệng nhai ngấu nghiến. Một thiếu phụ đi thăm mộ thấy cô sợ líu cả lưỡi, miệng ú ớ kêu “Ma… ma”. Nghe tiếng mẹ đẻ, cô bật khóc nức nở vì mừng. Thế nhưng, sau đó, chính thiếu phụ này đã bán cô cho một thanh niên tên Li Hao. Và cô lại phải cắn răng phục vụ 3 bố con nhà Li Hao. Đắng cay, nhục nhã, ý định chạy trốn lại trỗi dậy trong cô.
Cô lại trốn chạy và 2 lần rơi vào cạm bẫy của trò buôn người nơi xứ người, phải làm vợ một người đàn ông tên Vương Mỗ bằng tuổi bố mình, sinh được 2 gái, 1 trai, rồi bị bán cho một người đàn ông chừng 65 tuổi với 400 nhân dân tệ.
Ngày về cứ ngỡ là giấc mơ
Cuộc sống nơi đây tuy vất vả nhưng khá hoà đồng, cô được nhiều người quan tâm, giúp đỡ. Trong số đó, có bà tên Tâm (người Quảng Xương, Thanh Hoá) - bị bán sang đây lấy chồng Trung Quốc đổi tên là Hồng Hồng - mỗi năm thường về Việt Nam buôn bán 6, 7 lần. Khi nghe Hằng kể về cuộc đời mình, bà Tâm hứa lúc mang hàng về Việt sẽ cho theo, chồng Hồng Hồng cũng nhất trí cho Hằng theo về thăm quê và cung cấp tiền phí. Sau nhiều lần tìm kiếm từ những thông tin mù mờ mà Hằng cung cấp, bà Tâm đã tìm được gia đình cô ở xã Hồng Nguyên, huyện Quỳnh Lưu.
Ngày về, cô như chết lặng khi biết tin bố mình do quá thương nhớ con gái đã qua đời vì bạo bệnh cách đây 10 năm, thắp nén hương lên bàn thờ người cha, cô khóc trong đau đớn: “Con về rồi, bố tha lỗi cho con. Con gái bất hiếu để bố mẹ các anh phải lo lắng nhiều”. Gia đình hiện tại của Hằng còn 2 em trai, 1 anh trai và 3 em gái. Thương bố mẹ già bao nhiêu, cô càng căm phận những kẻ đã bán mình sang xứ người gấp vạn lần hơn thế. Cô quyết tâm vạch mặt tố cáo hành động đê hèn, vô nhân tính của những kẻ đó ra trước pháp luật. Tuy nhiên, chúng đều đã chết do bị đánh trong một vụ móc túi ở chợ Giát.
Cuộc hội ngộ của người anh, người chị và người em sau gần 30 năm lưu lạc thấm đẫm nước mắt. Anh chị của Hằng giờ tóc đã điểm màu mun, những nét nhăn bắt đầu hằn trên khuôn mặt hao gầy vì chờ đợi. Ngần ấy năm, tưởng như cô đã ra đi vĩnh viễn nhưng thật không ngờ cuộc đời vẫn còn những điều kỳ diệu. Sau gần 30 năm biệt tích, 4 lần làm “vợ” 4 người đàn ông nghèo vùng miền núi Trung Quốc, Hằng đã về đến quê nhà đoàn tụ với gia đình trong niềm vui vô tận.

Theo Lao Động

Đừng bỏ lỡ

Video đang xem nhiều

Đọc thêm