Anh trở lại con đường xưa cũ ấy
Lá vẫn rơi và gió vẫn bay về
Hương hoa giẻ thơm dịu dàng đến thế
Cỏ xanh gì xanh suốt tận chân đê…
Anh qua ngõ nhà em chiều loang lạnh
Dậu mồng tơi giăng kín tự bao giờ
Cứ run rẩy như buổi đầu đến vậy
Em đâu rồi ? Hoa bưởi trắng - chiêm bao.
Nói gì nữa, thôi bây giờ đã muộn
Con thuyền em, giờ cũng đã căng buồm
Anh bến nước, mái chèo khua loạn nhịp
(Khua phía nào cũng chỉ nước mênh mông)
Không đến được, âu cũng là duyên phận
Trách làm chi những năm tháng dại khờ
Hoa cỏ tím dọc bờ sông ngày ấy
Tím hết mình cũng đến thế mà thôi…
Muốn im lặng, mà nào im lặng được
Sao trái tim cứ phồng phập liên hồi
Như ngõ nhà em chiều nay đầy gió
Muốn gió đừng về mà vẫn thổi đấy thôi?