Viện trưởng VKSND Cấp cao tại TP.HCM vừa có kháng nghị quyết định (QĐ) đình chỉ vụ ông Đặng Thanh Việt, nguyên phó giám đốc (PGĐ) Trung tâm Phát triển quỹ đất, kiện Sở TN&MT tỉnh Tây Ninh của TAND TP này.
Kháng nghị cho rằng QĐ đình chỉ vụ án của TAND TP Tây Ninh và QĐ phúc thẩm giữ nguyên nội dung sơ thẩm của TAND tỉnh Tây Ninh là vi phạm nghiêm trọng tố tụng. VKS đề nghị Ủy ban Thẩm phán TAND Cấp cao tại TP.HCM xử giám đốc thẩm, tuyên hủy hai QĐ trên, giao hồ sơ cho tòa sơ thẩm giải quyết lại.
Tháng 2-2008, ông Việt được tuyển vào làm việc tại Sở TN&MT và ký hợp đồng làm việc không thời hạn với Trung tâm Phát triển quỹ đất (thuộc Sở TN&MT tỉnh). Tiếp đó ông được bổ nhiệm giữ chức PGĐ Trung tâm Phát triển quỹ đất theo QĐ của giám đốc Sở. Tháng 10-2016, ông bị giám đốc Sở ký QĐ thi hành kỷ luật viên chức bằng hình thức buộc thôi việc.
Ông Việt khởi kiện, yêu cầu tòa tuyên hủy QĐ kỷ luật, buộc Sở phải nhận ông trở lại làm việc, phục hồi chức vụ và thanh toán các khoản thu nhập từ khi bị nghỉ việc. Tháng 9-2017, TAND TP Tây Ninh tuyên đình chỉ vì QĐ không phải là đối tượng khởi kiện vụ án lao động. VKS cùng cấp kháng nghị nhưng xử phúc thẩm, TAND tỉnh Tây Ninh giữ nguyên QĐ đình chỉ.
Theo VKSND Cấp cao tại TP.HCM, QĐ đình chỉ của tòa sơ thẩm là vi phạm. Bởi Điều 2 Luật Viên chức quy định: Viên chức là công dân được tuyển dụng theo vị trí việc làm, làm việc tại đơn vị sự nghiệp công lập theo hợp đồng, hưởng lương từ quỹ lương của đơn vị sự nghiệp công lập. Ông Việt được tuyển dụng vào làm việc tại Sở và ký hợp đồng làm việc không thời hạn với Trung tâm Phát triển quỹ đất (đơn vị sự nghiệp công lập do Sở quản lý). Sở là nơi quản lý viên chức đang công tác tại Trung tâm Phát triển quỹ đất và Sở cũng là nơi ban hành QĐ kỷ luật.
Theo Điều 30 Luật Viên chức 2010 (tranh chấp liên quan đến việc ký kết, thực hiện hoặc chấm dứt hợp đồng làm việc được giải quyết theo quy định của pháp luật về lao động) và khoản 6 Điều 57 luật này (viên chức bị xử lý kỷ luật… nếu thấy không thỏa đáng thì có quyền khiếu nại, khởi kiện hoặc yêu cầu giải quyết theo trình tự do pháp luật quy định).
Xét thấy hình thức kỷ luật buộc thôi việc có thể áp dụng đối với công chức hoặc viên chức. Như vậy, QĐ kỷ luật của giám đốc Sở đối với ông Việt là đối tượng khởi kiện của vụ án lao động. Ông Việt có quyền chọn hình thức khởi kiện hay khiếu nại, việc này là quyền của ông Việt. Tòa án cấp sơ thẩm đình chỉ giải quyết vụ án và nêu hậu quả pháp lý là: “Đương sự không có quyền khởi kiện yêu cầu tòa giải quyết lại vụ án” là trái luật.
Đối với cấp phúc thẩm, vì vi phạm của cấp dưới lẽ ra TAND tỉnh phải hủy QĐ đình chỉ yêu cầu xử sơ thẩm lại nhưng lại giữ nguyên QĐ đình chỉ là không có căn cứ. Mặt khác, QĐ sơ thẩm đã bị ông Việt kháng cáo và bị VKSND TP Tây Ninh kháng nghị nhưng tại QĐ phúc thẩm không thể hiện có sự tham gia của VKS.