"Chỗ bán bánh mì này là của tôi!"

TAND huyện Long Hồ (Vĩnh Long) đã đưa ra xét xử sơ thẩm vụ án bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm giữa nguyên đơn là bà P. với hai đồng bị đơn là chị T. và chị L. (đều cùng ngụ ấp Hưng Quới, xã Thanh Đức, huyện Long Hồ, Vĩnh Long)...

Bênh bạn đánh nhau

Theo đơn khởi kiện, bà P. trình bày tối 27-4-2011, tại trước cổng BV Đa khoa tỉnh Vĩnh Long, bà cùng chị L. và chị T. xảy ra cãi vã quanh việc chia chỗ bán đồ ăn sáng. Bà bị hai người họ đánh té xuống đất, chị T. nắm đầu cào vào mặt, mắt; chị L. dùng tay đánh liên tiếp vào mắt của bà dẫn đến thương tích. Sự việc được công an phường lập biên bản.

Trở về, do bị đau nhức mắt nên bà đến bệnh viện để điều trị tốn hết một khoản tiền lớn. Phía công an sau đó có tiếp tục mời các bên đến để động viên hòa giải và bà có yêu cầu phía chị T., chị L. bồi thường phần tiền này nhưng cả hai không đồng ý nên bà phải khởi kiện ra tòa, yêu cầu hai người bồi thường hơn 4,4 triệu đồng gồm thuốc men, công chăm sóc của người nuôi bệnh, tổn thất tinh thần, mất thu nhập...

Tại tờ tường trình cùng lời khai tại buổi hòa giải, chị T. cho rằng khi thấy bên chị L. và bà P. xảy ra xô xát do dành nơi bán bánh mì, chị L. bị chị em bà P. vây đánh nên chị mới vào can ngăn. Lúc đó chị bị bà P. nắm tóc nên tức mình đã đánh lại nhưng không gây thương tích gì nghiêm trọng. Bản thân chị còn bị đánh đau nhức suốt hai tuần lễ... Do vậy chị không đồng ý theo yêu cầu của nguyên đơn.

"Chỗ bán bánh mì này là của tôi!" ảnh 1

Phía chị L. trình bày do thấy bà P. tự ý phân chia nơi bán đồ ăn mà không có sự đồng ý của chị nên hai bên đã xảy ra cự cãi lớn tiếng. Chị T. vào can ngăn cũng bị liên lụy. Chị tự vệ khi bị người khác đánh nên chị không đồng ý theo yêu cầu của nguyên đơn.

Lỗi ngang nhau

Sau khi thụ lý vụ án, tòa nhiều lần tổ chức hòa giải nhưng đều không thành nên tòa phải đưa vụ án ra xét xử.

Tại phiên tòa sơ thẩm, phía bị đơn chị L. cho rằng bà P. trước đó đã từng có bệnh về mắt và có thời gian điều trị ở bệnh viện nên dù chị có đánh vào mắt của bà nhưng không đủ mạnh để gây thương tích để phải điều trị với tiền thuốc men hơn 1 triệu đồng. Tiền này do bà dùng để điều trị bệnh về mắt của riêng bà.

Bị đơn chị T. trình bày tuy có đánh bà P. nhưng bản thân chị cũng bị phía bà P. đánh gây thương tích và chị tự mua thuốc về để điều trị, chị không đánh trúng mắt bà, hành động đánh lại của chị chỉ nhằm để tự vệ cho bản thân.

Từ đó, tại phiên tòa, cả hai bị đơn vẫn giữ yêu cầu không đồng ý bồi thường cho nguyên đơn.

Trong phần xét hỏi, phía bà P. thừa nhận trước khi bị đánh, mắt bà có bệnh và đã được điều trị một thời gian ở bệnh viện. Tuy nhiên, khi bà bị đánh vào vùng mắt đã dẫn đến thương tích và phải điều trị tại bệnh viện, có chứng cứ chứng minh không như lời nói của bị đơn nên bà vẫn giữ nguyên yêu cầu bồi thường.

HĐXX nhận định việc đánh nhau gây rối trật tự giữa hai bên là có thật, hai bên đều thừa nhận, phù hợp với biên bản được lập của công an, bà P. bị thương vùng mắt. Chỉ vì chút mâu thuẫn nhỏ mà hai bên đã xảy ra cãi vã, dẫn đến đánh nhau nên cả hai phía đều có lỗi như nhau. Phía nguyên đơn là bà P. bị đánh gây thương tích và chi phí điều trị được chứng minh qua các hóa đơn thuốc, do đó yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn là có cơ sở và phù hợp. Tuy nhiên, cụ thể từng khoản bồi thường tòa cân nhắc thấy rằng khoản tiền đòi bồi thường hơn 4,4 triệu đồng là chưa có cơ sở. Bởi theo các chứng cứ cho thấy tiền thuốc men điều trị hơn 300.000 đồng do có hóa đơn chứng từ rõ ràng, tiền mất thu nhập là 260.000 đồng, khoản tiền tổn thất tinh thần hơn 3 triệu đồng không được tòa chấp nhận, bởi lẽ sau sự việc xảy ra bà P. vẫn sinh hoạt, làm ăn, giao tiếp xã hội, sinh hoạt cá nhân, gia đình tất cả đều bình thường. Như vậy, thiệt hại xác định được là hơn 560.000 đồng. Do phía bị đơn và nguyên đơn mỗi bên chịu một nửa nên chị T. và chị L. phải liên đới bồi thường cho bà P. tổng số tiền hơn 280.000 đồng.

NGUYỄN ĐOÀN

Đừng bỏ lỡ

Video đang xem nhiều

Đọc thêm