Ngày 1-7, sau một buổi xét hỏi, TAND huyện Định Quán (tỉnh Đồng Nai) đã hoàn hồ sơ lại VKS điều tra bổ sung vụ Trần Văn Nhẫn (sinh năm 1973) bị truy tố về tội lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản.
Đây là vụ án mà PLO đã có nhiều bài phản ánh "Tranh cãi vụ bán cả heo lẫn xe" và "Chủ nhân thực sự của chiếc xe chở đàn heo đi bán là ai?". Vụ án từ năm 2013 đến nay trải qua nhiều vòng tố tụng sơ và phúc thẩm, giám đốc thẩm...
Tại phiên xử, luật sư của bị hại nêu ý kiến CQĐT phải thu hồi tài sản là chiếc xe của bị hại để đưa về giám định. Luật sư không đồng tình việc "không định giá được chiếc xe nên không truy cứu trách nhiệm hình sự phần này".
Bà Loan, bị hại của vụ án. Ảnh: H.YẾN
Theo hồ sơ, ngày 3-11-2013, tại trại heo của bà Nguyễn Thị Loan (xã Phú Ngọc, huyện Định Quán), Nhẫn nhận 71 con heo hơi có tổng trọng lượng 5.738 kg của bà Loan rồi sử dụng ô tô tải mang về tỉnh Đắk Lắk.
Nhẫn bán toàn bộ số heo trên với giá 190 triệu đồng và cả chiếc xe tải với giá 560 triệu đồng cho bà Thu ở phường Yên Đỗ, thành Plei Cu, Gia Lai. Sau đó, Nhẫn không đem tiền về cho bà Loan mà sử dụng vào mục đích cá nhân.
Tháng 4-2016, TAND huyện Định Quán xử sơ thẩm lần một tuyên phạt Nhẫn tám năm tù và bồi thường thiệt hại hơn 275 triệu đồng (là giá trị 71 con heo theo định giá).
Sau đó, TAND tỉnh phúc thẩm giảm cho Nhẫn còn bốn năm tù và không tuyên buộc bị cáo phải trả lại tiền chiếm đoạt.
Tháng 9-2017, TAND Cấp cao tại TP.HCM giám đốc thẩm quyết định hủy cả hai bản án sơ và phúc thẩm để điều tra lại theo thủ tục chung.
Đến tháng 12-2019, TAND huyện Định Quán xét xử sơ thẩm lần hai và đã tuyên phạt bị cáo Nhẫn bảy năm sáu tháng tù.
Ngày 11-2-2020, TAND tỉnh Đồng Nai xử phúc thẩm lần hai đã tuyên hủy toàn bộ bản án sơ thẩm, yêu cầu cấp sơ thẩm điều tra lại làm rõ thiệt hại của vụ án.
Ngày 1-3-2020, VKS trả hồ sơ cho Công an huyện Định Quán để tiến hành điều tra rõ hai vấn đề.
Thứ nhất là xác định việc lời lỗ trong việc mua bán heo chung giữa bị cáo và bị hại bởi từ trước cho đến khi xảy ra vụ án chưa có chưa có chuyến heo nào mua bán bị lỗ. Theo giá thị trường, 71 con heo Nhẫn đã bán là hơn 261 triệu đồng. Bị cáo Nhẫn đồng ý với Hội đồng định giá huyện là 71 con heo hơi trị giá hơn 275 triệu và đồng ý bồi thường cho bị hại.
Thứ hai là chủ sở hữu thực sự của chiếc xe ô tô chở heo đi bán. Tại CQĐT, bà Loan khai là người bỏ tiền mua chiếc xe trên trong khi Nhẫn cho rằng vay tiền bà Loan mua. Tuy nhiên, khi sang tên, do bị mất chứng minh nhân dân nên nhờ người khác đứng tên.
Làm việc với người đứng tên dùm, anh này khai không rõ ai làm người bỏ tiền mua xe. CQĐT tiếp tục làm việc với chủ xe trước đó thì được biết anh bán xe và giao nhận tiền với bà Loan, không mua bán với Nhẫn. Quá trình đối chất xác định được giá trị mua bán chiếc xe này là 528 triệu.
Từ kết quả này, CQĐT xác định chiếc xe là của bà Loan bị Nhẫn chiếm đoạt. Sau đó, CQĐT đề nghị định giá chiếc xe có biển số, loại xe tải có mui, tài sản không thu hồi được.
Hội đồng định giá tài sản trong tố tụng huyện không định giá được nên CQĐT cho rằng không cơ sở để truy cứu trách nhiệm hình sự đối với Nhẫn.
Lý do hội đồng định giá huyện không định giá được chiếc xe là đã tiến hành khảo sát giá thị trường nhưng không có thông tin tài sản tương tự tài sản định giá giao dịch vào thời điểm xảy ra vụ án. Tài sản hiện không còn tại xã Phú Ngọc, việc kiểm tra đánh giá hiện trạng không thành.
Do không định giá được chiếc xe bao nhiêu, VKS huyện chỉ truy tố Nhẫn lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản là 71 con heo với giá trị hơn 275 triệu.
Sau đó, hội đồng định giá tỉnh cũng đồng tình việc hội đồng cấp huyện, từ chối định giá do không đảm bảo quy trình, thủ tục.