Thế nhưng trong kết luận điều tra, cáo trạng và nội dung các bản án, ông Chấn vẫn được mô tả như thủ phạm đích thực của vụ án.
“Nhà Nguyễn Thanh Chấn có một quán bán hàng ở gần sân bóng thôn Me, xã Nghĩa Trung, Việt Yên. Buổi chiều 15-8-2003, địa phương có tổ chức đá bóng. Khoảng gần 19 giờ sau khi tan bóng đá, vợ Chấn là Nguyễn Thị Chiến bảo Chấn đi xin nước về bán hàng. Chấn dùng xe đạp thồ hai thùng nhựa màu trắng để đi xin nước. Trên đường đi, ngang qua quán nhà chị Nguyễn Thị Hoan, Chấn nhìn thấy mẹ con chị Hoan ở trong nhà. Lúc này, Chấn nảy ra ý định sang nhà chị Hoan gạ gẫm chị để cho giao cấu.
Chấn dựng chiếc xe đạp ở thành giếng nhà anh Minh rồi đi bộ tắt qua vườn khoai lang và ớt, vòng về phía sau vào sân giếng nhà chị Hoan. Nhìn thấy cửa hậu mở, con chị Hoan nằm ở trên giường, chị Hoan đang lúi húi trước tủ quần áo, Chấn vào và nói: “Hoan cho anh một cái” (ý nói chị Hoan cho giao cấu). Nhưng chị Hoan không đồng ý và nói: “Anh đừng lằng nhằng, vớ vẩn”.
Chấn lao vào ôm chị Hoan từ phía sau lưng, hai tay vòng lên ngực…, chị Hoan chằn lên, chằn xuống chống cự (…) Chấn ôm ngang người và quật ngã chị Hoan xuống nền nhà, tay trái đè, giữ tay chị Hoan, gối đè tỳ vào sườn chị Hoan, còn tay phải Chấn rút con dao bấm trong túi quần soóc và bấm lưỡi dao thò ra rồi đâm liên tiếp nhiều nhát vào bụng, mặt và sườn chị Hoan (…) Sau đó, Chấn ra khép cửa nách, cài chốt lại rồi tắt toàn bộ điện trong nhà, đi ra bằng cửa chính…”.
Trên đây là trích đoạn bản án phúc thẩm của Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tại Hà Nội, phần nhắc lại nội dung bản án sơ thẩm mô tả hành vi phạm tội của ông Chấn.
Đến nay, khi mọi thứ gần như đã được sáng tỏ, một số tình tiết trên có cái vẫn đúng. Đó là những gì xuất hiện ở hiện trường án mạng. Nhưng hung thủ và những hành vi phạm tội thì dường như ai đó đã gán ghép vào.
V.THỊNH