Mất tiền vì… ghẹo đòi hiếp dâm và xúi ly hôn

Mới đây, TAND tỉnh Cà Mau xét xử phúc thẩm vụ án tranh chấp bồi thường thiệt hại về sức khỏe, danh dự, nhân phẩm giữa nguyên đơn là chị L. và bị đơn là anh D. do có kháng cáo yêu cầu tăng số tiền bồi thường của chị L.

Bị phạt hành chính và bị kiện vì trêu kỳ cục

Theo nội dung đơn khởi kiện, chị L. trình bày: Vào khoảng 10 giờ 30 ngày 11-10-2019, anh D. vào nhà chị L. có lời nói chọc ghẹo “đòi hiếp dâm” chị L. Từ đó, hai bên giằng co nhau dẫn đến chị L. bị té và bị thương phần mềm ở phía sau đầu. Sau đó, chị L. la lên thì anh D. bỏ đi. Chị có trình báo chính quyền địa phương nên ấp nơi chị sinh sống lập biên bản. Sau đó, UBND xã đã ra quyết định xử phạt hành chính đối với anh D. về hành vi “có cử chỉ, lời nói thô bạo, trêu ghẹo, xúc phạm danh dự, nhân phẩm của người khác”.

Vì vậy, chị L. đã khởi kiện ra tòa yêu cầu anh D. bồi thường 47 triệu đồng gồm chi phí điều trị, đi lại bằng xe ôm, tiền mất thu nhập và tiền tổn thất tinh thần.

Bị đơn - anh D. trình bày: Vào ngày 11-10-2019, anh có đến nhà chị L. để đòi tiền do chồng của chị này đã mượn anh trước đó. Anh D. thừa nhận khi đến nhà chị L. có trêu ghẹo chị nhưng không có giằng co, xâm phạm chị L. Anh cũng thừa nhận UBND xã có ra quyết định xử phạt hành chính đối với anh về hành vi nói trên.

Ảnh minh họa

Ở phiên tòa sơ thẩm, anh D. thừa nhận cũng có một phần lỗi với chị L. và đồng ý hỗ trợ tiền thuốc cho chị với số tiền 5 triệu đồng.

Tòa buộc bồi thường hơn 5,7 triệu đồng

Xử sơ thẩm, TAND huyện Đầm Dơi (Cà Mau) chấp nhận một phần yêu cầu khởi kiện của chị L., buộc anh D. phải bồi thường hơn 5,7 triệu đồng. Sau đó, chị L. kháng cáo yêu cầu tòa phúc thẩm sửa án sơ thẩm, buộc anh D. phải bồi thường cho chị hơn 11 triệu đồng.

Xử phúc thẩm sau đó, TAND tỉnh Cà Mau nhận định: Mâu thuẫn giữa chị L. và anh D. xuất phát từ lời nói của anh D. đòi hiếp dâm chị L., dẫn đến việc chị bức xúc là đúng. Chị L. cho rằng hai bên có câu vật với nhau dẫn đến chị bị té bật về phía sau, làm tổn thương phần mềm ở phía sau đầu. Anh D. thì không thừa nhận có câu vật làm chị L. bị té và bị thương.

Các tài liệu chứng cứ tại hồ sơ thể hiện sau khi sự việc xảy ra, chị L. đến bệnh viện điều trị. Chị có chụp CT và kết luận chỉ chấn thương phần mềm. Chị có đi điều trị ở một bệnh viện khác. Do đó, cấp sơ thẩm xác định chị L. bị té, chấn thương phần mềm ở vùng đầu là do lỗi của anh D. và buộc anh này phải bồi thường là có căn cứ, đúng quy định.

Về kháng cáo yêu cầu tăng tiền bồi thường, cụ thể là tăng mức thu nhập bình quân từ 200.000 lên 300.000 đồng, HĐXX phúc thẩm cho rằng bản thân chị thu nhập không ổn định. Vì vậy, tòa sơ thẩm căn cứ vào thu nhập bình quân của địa phương để chấp nhận tiền mất thu nhập bình quân của chị mỗi ngày 200.000 đồng là phù hợp.

Chị L. đòi tăng thời gian mất thu nhập là 27 ngày, tòa cho rằng chị có nhập viện, có điều trị ba lần (là ba ngày) - được xem là những ngày mất thu nhập. Cấp sơ thẩm xem xét, chấp nhận cho chị L. mất thu nhập bảy ngày là có xem xét đến quyền lợi của chị.

Ngoài ra, tòa cho rằng hành vi của anh D. dù đã bị xử phạt hành chính nhưng những lời nói của anh cũng ít nhiều ảnh hưởng đến một phần danh dự, uy tín của chị L. Vì vậy, cấp sơ thẩm đã xem xét, buộc anh D. bồi thường cho chị bằng hai tháng lương cơ sở. Chị kháng cáo đòi tăng lên năm tháng nhưng không có chứng cứ gì mới nên tòa không chấp nhận.

Từ đó, tòa phúc thẩm tuyên bác kháng cáo của chị L., giữ y bản án sơ thẩm, buộc anh D. phải bồi thường cho chị hơn 5,7 triệu đồng.

Xúi hàng xóm ly hôn: Mất toi 5 triệu

Đầu năm 2021, TAND tỉnh Cà Mau đưa ra xét xử phúc thẩm vụ án đòi bồi thường thiệt hại danh dự, nhân phẩm giữa nguyên đơn là bà P. và bị đơn là ông V. do có kháng cáo của nguyên đơn.

Theo đơn kiện, bà P. trình bày: Ông V. là người ở cùng xóm với vợ chồng bà. Tháng 4-2020, ông V. nói với chồng bà là bà có quan hệ tình cảm như vợ chồng với người đàn ông khác. Ông V. khuyên chồng bà ly hôn với bà để cưới vợ khác. Việc ông V. nói như vậy là không đúng sự thật, xâm phạm đến danh dự, nhân phẩm, gây mâu thuẫn vợ chồng, ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình của bà. Do đó, bà yêu cầu ông V. bồi thường thiệt hại danh dự, nhân phẩm cho bà 50 triệu đồng.

Ông V. thừa nhận có nói bà P. có quan hệ tình cảm với người khác, việc phát ngôn như vậy là sai và đồng ý bồi thường cho bà P. Tuy nhiên, do gia đình khó khăn nên ông chỉ đồng ý bồi thường cho bà khoảng 2-3 triệu đồng.

Xử sơ thẩm, TAND huyện Trần Văn Thời (Cà Mau) chấp nhận một phần yêu cầu khởi kiện của bà P., buộc ông V. bồi thường tổn thất tinh thần cho bà P. 5 triệu đồng. Sau đó, bà P. kháng cáo yêu cầu tòa buộc ông V. phải bồi thường cho bà 50 triệu đồng.

Tại tòa phúc thẩm, ông V. thừa nhận có nói như bà P. trình bày và cho rằng những điều mình nói với chồng bà P. là do nghe đồn. Ông không có căn cứ xác định bà P. có ngoại tình hay không…

Theo tòa phúc thẩm, ông V. xác định ông chỉ nói với chồng bà P. chứ không nói với ai khác. Bà P. cũng trình bày ở tòa sơ thẩm là chính quyền địa phương hiện tại không ai biết. Chồng bà P. trình bày hiện tại tình cảm vợ chồng vẫn bình thường như trước đây, không có mâu thuẫn gì.

Theo tòa, việc ông V. phát ngôn như vậy làm ảnh hưởng đến uy tín, danh dự, nhân phẩm của bà P. Tuy nhiên, phạm vi ảnh hưởng chỉ trong gia đình, không lan rộng ra ngoài. Tòa sơ thẩm xem xét mức độ thiệt hại của bà P. và buộc ông V. bồi thường cho bà 5 triệu đồng là phù hợp.

Về yêu cầu buộc ông V. công khai xin lỗi, tòa phúc thẩm cho rằng nội dung này tòa sơ thẩm không xem xét. Đơn kháng cáo của bà P. cũng không kháng cáo nội dung này nên cấp phúc thẩm không xem xét. Bà P. có quyền yêu cầu chính quyền địa phương xử lý hành chính đối với ông V. và buộc ông công khai xin lỗi theo quy định của pháp luật.

Đừng bỏ lỡ

Video đang xem nhiều

Đọc thêm

Đọc nhiều
Tiện ích
Tin mới