Thắng kiện 158.000 đồng nhưng mất 1,7 triệu phí đo đạc

Tòa tuyên sửa án sơ thẩm, chấp nhận một phần yêu cầu của nguyên đơn - ông ĐNH, buộc bị đơn trả cho nguyên đơn 1 m2 đất. Tuy nhiên, do diện tích đất phải trả quá nhỏ nên tòa buộc bị đơn phải trả bằng giá trị đất cho nguyên đơn theo định giá của Nhà nước là 158.000 đồng.

Về chi phí đo đạc hơn 3,5 triệu đồng, do mỗi bên được chấp nhận một phần yêu cầu nên chi phí này tòa chia đôi, mỗi bên chịu một nửa, tức hơn 1,7 triệu đồng.

Như vậy, để đòi được 1 m2 đất trị giá 158.000 đồng, nguyên đơn phải bỏ ra chi phí 1,7 triệu đồng, đó là chưa kể thời gian, công sức mà nguyên đơn phải bỏ ra khi theo kiện.

Theo hồ sơ, ông H. được cấp giấy đỏ miếng đất có diện tích 400 m2. Ông có thỏa thuận với chủ đất cũ của bà M. là ông sử dụng ranh đất có diện tích 0,2 x 16,65 m, được chính quyền địa phương xác nhận. Từ đó, ông H. yêu cầu bà M. trả lại cho hộ của ông 3,33 m2 đất do ông đại diện.

Tuy nhiên, bà M. cho rằng khi bà được cấp giấy thửa đất sát với nhà ông H. mới phát hiện bề ngang đất thiếu 0,2 m so với thỏa thuận giữa bà với người bán nên bà không giao đủ tiền cho người bán. Bà M. cũng cho rằng phía người bán không thừa nhận ký vào thỏa thuận ranh đất 0,2 m như ông H. trình bày. Mặt khác, đất của ông H. là đất hộ gia đình nên ông không có quyền tự mình ký thỏa thuận này. Do đó, bà M. không chấp nhận trả lại đất cho ông H.

Sau đó, ông H. bổ sung yêu cầu đòi 3,5 m2 đất như trích đo địa chính. Theo trích đo này, diện tích đất của ông H. thực tế sử dụng giảm 15 m2 so với giấy và diện tích đất của bà M. thực tế sử dụng tăng 1 m2 so với giấy. UBND quận Ô Môn xác định trình tự cấp giấy cho ông H. và bà M. đúng quy định nhưng không xác định được phần tranh chấp ranh thuộc thửa đất nào.

Xử sơ thẩm hồi tháng 9-2015, TAND quận Ô Môn buộc bà M. trả cho ông H. 3,5 m2 và hơn 3,5 triệu đồng chi phí đo đạc. Sau đó bà M. kháng cáo vì cho rằng đất mình chỉ dư 1 m2 mà buộc phải trả 3,5 m2 là không đúng.

Tòa phúc thẩm cho rằng thỏa thuận giữa ông H. và chủ cũ của bà M. có thỏa thuận vào tháng 10-2009 trong khi bà M. mua đất từ trước đó một tháng nên thỏa thuận không có căn cứ. Mặt khác, trích đo thực tế, đất bà M. dư 1 m2, còn đất ông H. thiếu 15 m2. Do đó, tòa sơ thẩm chấp nhận toàn bộ yêu cầu của ông H. là không có cơ sở nên tòa phúc thẩm sửa án như trên.

Đừng bỏ lỡ

Video đang xem nhiều

Đọc thêm

Đọc nhiều
Tiện ích
Tin mới