Đã cho mượn tiền còn bị hàm oan

Vụ án này khi xử sơ thẩm TAND huyện Hóc Môn đã buộc bị đơn phải trả 50 triệu đồng một lần cho nguyên đơn, sau đó bị đơn kháng cáo xin trả mỗi tháng 2 triệu đồng.

Trước tòa, chị V. cứ tha thiết xin tòa cho mình trả mỗi tháng 2 triệu đồng. “Tôi mượn tiền của P. để làm vốn đi buôn bán trái cây. Nhưng chẳng biết sao người ta bán thì có lời, còn tôi thì cứ bị lỗ. Giờ tôi chẳng thể có đủ 50 triệu đồng để trả một lần cho P. Biết cô ấy đang khó khăn nhưng tôi giờ cũng khó khăn. Đi buôn bán ngày lời chỉ được một hai trăm ngàn mà còn phải trả tiền nhà, tiền cho con đi học rồi tiền này tiền kia nên mỗi tháng tôi chỉ dành ra 2 triệu đồng trả nợ”.

Chị P. không đồng ý. Chị nói 50 triệu đồng là số tiền mà chị phải tiết kiệm trong hơn bảy năm đi làm thuê làm mướn mới có được. Giờ con trai và cha chị đang bị bệnh. Tiền trong nhà thì cạn kiệt, việc chữa bệnh cho con và cha chỉ chờ vào 50 triệu đồng đã cho mượn. “Nếu phải nhận mỗi tháng 2 triệu đồng thì phải mất hơn hai năm sau tôi mới lấy hết nợ. Giờ tôi không có tiền, con tôi và cha tôi sẽ ra sao?” - chị trần tình.

Theo hồ sơ, vì là bạn của nhau nên ngày 17-6-2013, chị P. có cho chị V. mượn 50 triệu đồng để làm vốn làm ăn, không tính lãi suất, không thế chấp. Hai bên có giấy mượn tiền, sau ba tháng vay, chị V. phải hoàn trả tiền. Nhưng đến hạn trả nợ, V. không trả dù nhiều lần chị P. đã nhắc nhở. Sang tận nơi đòi thì bị khất hết lần này đến lần khác nên chị P. đành phải kiện ra tòa.

“Vì là bạn bè, rồi tôi nghĩ cả hai đều nghèo, cùng từ quê lên Sài Gòn làm thuê làm mướn nên lúc đầu để V. tự nguyện mang tiền sang trả. Nếu không có thì cứ trả dần mỗi tháng một ít cũng được. Đằng này cô ấy cứ ngó lơ, xem như chẳng có chuyện mình vay tiền của người ta vậy” - chị P. nói.

Ngược lại, chị V. tố bạn: “Nó cho tôi vay có 50 triệu đồng mà bắt tôi đóng mỗi ngày 700.000 đồng. Ngày nào nó cũng qua gõ cửa đòi tiền lãi làm tôi không làm ăn gì được. Nay tôi khó khăn, kêu nó giảm tiền lãi mỗi ngày 300.000 đồng thì bị nó gay gắt đòi tiền”.

Theo tòa phúc thẩm, tháng 9-2014 tòa sơ thẩm tuyên án, đến nay đã hơn sáu tháng nhưng chị V. không trả tiền cho chị P. dù tại tòa sơ thẩm chị V. luôn tha thiết xin trả mỗi tháng 2 triệu đồng. Như thế là không có thiện chí trả nợ. Về phần lãi suất mà chị V. nói đã đưa cho chị P., tòa cho rằng không có căn cứ vì không có giấy tờ để chứng minh. Do đó, chị V. yêu cầu trả mỗi tháng 2 triệu đồng là vi phạm nghĩa vụ của mình và làm ảnh hưởng đến quyền và lợi ích hợp pháp của chị P. Từ đó, tòa giữ nguyên quyết định của tòa sơ thẩm.

Sau phiên tòa, chị P. cho biết hiện chị là phụ nữ đơn thân nuôi con nên cuộc sống rất khó khăn. “Trước đây con khỏe tôi còn gửi con để đi làm. Nhưng giờ thằng bé cứ bệnh suốt, tôi phải nghỉ việc để vào bệnh viện chăm nó. Biết V. cũng khó khăn nên tôi mới cho mượn, không ngờ ra tòa tôi còn bị gán cho việc tính lãi như thế. Đúng là làm ơn lại mắc oán!” - chị P. nói.

THẢO NGUYÊN

Đừng bỏ lỡ

Video đang xem nhiều

Đọc thêm