Một vụ kiện, 24 năm giải quyết chưa xong

Theo hồ sơ, năm 1970, cha mẹ bà Lưu Thị Út có cho bà Lê Thị Nuôi ở nhờ một căn nhà vách ván lợp tôn, nền đất rộng 71,5 m2 tại số 171 đường 2-4, TP Nha Trang. Hai bên không làm giấy tờ, cũng không hẹn thời gian trả. Năm 1986, cha bà Út qua đời. Đến năm 1991, mẹ con bà Út kiện đòi nhà. Năm 1993, mẹ bà Út mất, bà Út tiếp tục kế thừa tố tụng của cha mẹ đòi tài sản thừa kế.

Trong khi đó, bà Nuôi - bị đơn có nhiều lời khai khác nhau, có lúc cho rằng cha mẹ bà Út cho bà Nuôi thuê nhà, khi khác lại khẳng định họ đã bán nhà cho mình từ năm 1975. Bà Nuôi có xuất trình một giấy bán nhà lập ngày 30-12-1982 có nội dung cha mẹ bà Út thỏa thuận bán cho bà Nuôi căn nhà tôn vách ván… Bà Nuôi cho rằng bà Út muốn lấy lại nhà thì hai bên phải thỏa thuận thanh toán tiền mua nhà năm 1975 cùng công sức của gia đình bà Nuôi đã tu bổ ngôi nhà…

Kết luận giám định của cơ quan chức năng cho thấy chữ ký mẹ bà Út trong giấy bán nhà nói trên là chữ ký giả, chữ ký “của cha bà Út” thì chỉ nhận định “có khả năng do một người ký ra…”, còn chữ viết bên mua không phải của bà Lê Thị Nuôi.

Bản án sơ thẩm ngày 26-7-2000 của TAND TP Nha Trang tuyên buộc gia đình bà Nuôi phải trả lại toàn bộ nhà đất cho nguyên đơn. Tháng 10-2000, TAND tỉnh Khánh Hòa sửa án sơ thẩm, công nhận việc mua bán nửa nhà đất theo giấy mua bán nhà lập ngày 30-12-1982 giữa cha mẹ bà Út với bà Nuôi, buộc bà Nuôi phải trả nửa nhà đất giao cho các đồng thừa kế của cha mẹ bà Út do bà Út đại diện. Nguyên đơn cho rằng bản án phúc thẩm xử không đúng pháp luật nên liên tục khiếu nại. Tháng 8-2014, TAND Tối cao có quyết định tái thẩm, chấp nhận kháng nghị của chánh án TAND Tối cao. Tòa này nhận định: Xét nội dung ghi số liệu kích thước trong giấy bán nhà trên giấy phát hiện có dấu hiệu bị tẩy xóa nhưng tòa án cấp sơ thẩm và tòa án cấp phúc thẩm vẫn xác định diện tích mua bán là 71,5 m2 là chưa chính xác. Sau khi xét xử phúc thẩm, UBND TP Nha Trang cung cấp một tài liệu mới được phát hiện làm thay đổi bản chất nội dung vụ án nên được coi là tình tiết mới.

Bản án sơ thẩm xử lại lần này có nội dung phán quyết hoàn toàn khác với các bản án sơ thẩm, phúc thẩm và tái thẩm. Theo đó, tòa chấp một phần yêu cầu khởi kiện đòi nhà cho ở nhờ của nguyên đơn, công nhận việc cha bà Út có bán một phần nhà đất cho bị đơn với diện tích trên 50 m2, buộc bị đơn phải giao trả diện tích còn lại (cũng trên 50 m2) cho nguyên đơn. Tuy nhiên, bản án sơ thẩm lần này cũng không xem xét đến quyền lợi của mẹ bà Út là không ký giấy bán nhà.

Với kết quả trên, nguyên đơn cho rằng phán quyết lần này đã vi phạm nghiên trọng trong việc đánh giá chứng cứ, xử quá yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn… Ngoài ra nhận định, quyết định của án sơ thẩm cũng khác hoàn toàn nội dung TAND Tối cao đã nêu trong quyết định tái thẩm mà khi xét xử lại cần phải khắc phục. Do đó nguyên đơn cho biết sẽ tiếp tục kháng cáo bản án này.

TẤN LỘC

Đừng bỏ lỡ

Video đang xem nhiều