Vụ án “bắc thang lên hỏi ông trời...”

Mới đây, Tòa Phúc thẩm TAND Tối cao tại TP.HCM đã sửa án vụ tranh chấp vay tài sản giữa nguyên đơn - ông Donald (người Canada) với bà Th. Điều bất ngờ là đến giai đoạn phúc thẩm thì bị đơn - bà Th. mới trình bày với tòa rằng bà T. - đại diện nguyên đơn - là người tình sau của ông Donald, rằng chính bà T. đã xúi ông Donald đòi bà số tiền mà ông đã cho mình trước đó.

Bên bảo vay, bên nói cho

Theo hồ sơ, tháng 5-2013, ông Donald nộp đơn khởi kiện bà Th. tại TAND tỉnh Bình Thuận. Bà T., đại diện ủy quyền của ông, trình bày: Khi ông Donald đến Việt Nam du lịch có quen biết và kết bạn với bà Th. Ngày 23-2-2011, bà Th. đề nghị ông Donald cho vay 200 triệu đồng vì cần tiền mua nhà. Hai bên thỏa thuận thời hạn vay là hai năm kể từ khi chuyển tiền và cứ sáu tháng thì bà Th. phải trả 10 triệu đồng tiền lãi. Nguyên đơn không yêu cầu viết giấy vay vì tin bà Th. Theo đó, ngày 30-3-2011, từ Canada ông Donald đã chuyển tiền vào tài khoản của bà Th. 10.000 CAD (đôla Canada). Bà Th. đã trả lãi ba lần như thỏa thuận vào tài khoản cho nguyên đơn.

Tuy nhiên, đến hạn trả tiền vay, nguyên đơn nhiều lần gọi điện thoại yêu cầu bà Th. thanh toán vốn gốc lẫn lãi nhưng bà Th. không nghe máy, cố tình tránh không trả. Sau đó, có một lần bà Th. trả 10 triệu đồng cho ông và xin gia hạn tiền gốc thêm một năm nữa nhưng ông Donald không đồng ý. Nay ông khởi kiện đòi lại số tiền gốc đã cho bà Th. vay. Tính đến nay bà Th. chỉ trả 40 triệu đồng tiền lãi trong hai năm.

Ngược lại, bà Th. kể năm 2010 bà và ông Donald có quen biết và quan hệ tình cảm. Vì thế sau khi về nước, để cảm ơn sự tiếp đón và tình cảm của bà, ông Donald đã gửi tặng bà 10.000 CAD. Giữa hai bên không có sự thỏa thuận vay hay trả lãi gì như nguyên đơn trình bày. Năm 2013, ông Donald lại đòi số tiền này. Vì tự trọng nên bà hứa trả lại cho ông nhưng bằng nhiều lần. Cụ thể, bà đã giao cho ông Donald 40 triệu đồng. Nay ông Donald không cho bà trả dần mà kiện đòi nên bà không đồng ý trả vì thực chất bà không vay của ông.

Ân tình trị giá 10.000 đô

Xử sơ thẩm, TAND tỉnh Bình Thuận nhận định lời khai của bị đơn không được bên nguyên đơn thừa nhận. Cạnh đó, các chứng cứ, tài liệu tòa thu thập tại ngân hàng cũng không thể hiện vấn đề này. Tại tòa, để phản bác phía nguyên đơn về việc vay tiền, bị đơn cho là không có việc cho vay vì hai bên là người xa lạ. Nhưng sau đó lại khai có quan hệ tình cảm nên được cho tiền. Lời khai bị đơn mâu thuẫn nên không có căn cứ chấp nhận. Từ đó, tòa buộc bà Th. phải trả 10.000 CAD cho nguyên đơn.

Sau đó, bà Th. kháng cáo, VKSND tỉnh Bình Thuận cũng kháng nghị.

Trong đơn kháng cáo, bà Th. trình bày mối quan hệ giữa hai bên tường tận và có thêm người thứ ba - hiện là người đại diện theo ủy quyền của ông Donald tại tòa. Theo bà Th., bà T. chính là người “đạo diễn” toàn bộ vụ kiện này. Bà kể tháng 11-2010, bà và ông Donald tình cờ quen nhau. Ông muốn bà giúp ông trong việc giao tiếp, phong tục tập quán của Việt Nam khi ông đến đây. Trong thời gian này, hai bên nảy sinh quan hệ tình cảm yêu nhau dù bà nhỏ hơn ông 42 tuổi. Đầu năm 2011, bà đã dẫn ông về nhà ăn tối hằng ngày cho đến khi ông về nước. Mọi ngày bà làm hướng dẫn viên du lịch đưa ông đi tham quan các di tích thắng cảnh của tỉnh, giúp ông giao tiếp quan hệ với dân địa phương để tìm hiểu lịch sử, phong tục tập quán. Bà nấu nướng, phục vụ ông như một người vợ chăm sóc chồng mà không đòi hỏi gì.

Trong thời gian này, ông Donald có đưa tiền sinh hoạt cho bà nhưng không đủ vì ông lưu lại Việt Nam dài hơn so với dự tính ban đầu. Thậm chí không ít lần bà còn phải cho ông Donald vay tạm tiền vì có các tuần ông không rút được tiền ở ngân hàng (vì số tiền rút đã quá mức cho phép trong tuần), sau đó ông có trả lại... Do các ân tình đó nên sau khi về nước, ông đã gửi cho bà 10.000 CAD để bà mua sắm.

Buộc trả tiền nhưng không trả lãi

Vẫn theo bà Th., năm 2012, ông Donald quay lại Việt Nam và hai bên vẫn tiếp tục quan hệ tình cảm. Nhưng thời gian này bà phải làm việc nên không thể cùng ông đi chơi như trước. Vì vậy, ông làm quen và quan hệ với bà T. Trong thời kỳ bà và ông Donald yêu nhau, bà T. muốn đi chơi riêng với ông Donald và đã bị bà nói phản ứng.

Sau đó, ông Donald gọi điện thoại vay 40 triệu đồng do không thể rút tiền quá hạn mức nên bà đã chuyển tiền qua ngân hàng cho ông. Đầu năm 2013, bà mới biết ông Donald đã lấy bà T. và mua đất xây nhà cho bà này. Từ đó, ông bị bà T. chi phối. Khi biết việc ông Donald từng cho tiền bà thì bà T. buộc ông không quan hệ với bà và ký vào giấy khởi kiện đòi tiền để bà T. làm ủy quyền đòi lại 10.000 CAD. Khi tòa thụ lý giải quyết, bà T. buộc ông Donald về nước để “tránh rắc rối”.

Cũng theo bà Th., trước đây do xấu hổ nên bà không trình bày việc này, nay vì oan ức nên bà phải nói. Bà mong tòa sửa án bác yêu cầu của nguyên đơn.

Cuối cùng, HĐXX phúc thẩm chấp nhận kháng nghị của VKS tỉnh và nhận định: Cấp sơ thẩm xác định đây là quan hệ hợp đồng vay tài sản (có trả lãi) là chưa đủ căn cứ vững chắc, gây thiệt hại quyền lợi cho bị đơn. Vụ án này chỉ là quan hệ đòi lại tài sản. Từ đó, tòa chấp nhận một phần yêu cầu kiện của nguyên đơn, buộc bị đơn trả lại số tiền 10.000 CAD. Số tiền 40 triệu đồng bị đơn đã trả được trừ vào số tiền phải thanh toán cho nguyên đơn, không thể xem là tiền lãi như án sơ thẩm nhận định.

HOÀNG YẾN

Đừng bỏ lỡ

Video đang xem nhiều

Đọc thêm