Bắt người cha vô tù, cơ quan thi hành pháp luật chẳng những không giải quyết được gì cho đứa con cần cấp dưỡng, mà còn làm cho hai đứa con còn lại khốn đốn, lao đao.
Không nên truy cứu trách nhiệm hình sự anh ĐịnhTheo tôi, việc khởi tố anh Nguyễn Văn Định về tội không chấp hành án (điều 304 Bộ luật hình sự 1999 đã được sửa đổi, bổ sung năm 2009) là chưa phù hợp với quy định của pháp luật bởi lẽ chị Châu, vợ anh Định, đã tích cực trong việc chấp hành án. Chị đã mang 3 triệu đồng đến cơ quan thi hành án, nhưng cơ quan này không nhận mà nêu ra một lý do không thuyết phục (người được thi hành án không lấy). Hơn nữa, trong tội không chấp hành án cũng phải thỏa mãn điều kiện “mặc dù đã bị áp dụng các biện pháp cưỡng chế cần thiết nhưng người phải thi hành án vẫn cố ý không chấp hành án”, trong trường hợp anh Định, cơ quan thi hành án lại đề nghị khởi tố anh Định ngay khi cưỡng chế mà không có tài sản để cưỡng chế. Ngoài ra, việc kê biên tài sản cũng chưa tuân thủ đúng quy định, bởi lẽ theo Luật hôn nhân và gia đình, tài sản (chiếc xe gắn máy) được tạo lập trong thời kỳ hôn nhân là tài sản chung hợp nhất của vợ chồng anh Định chứ không chỉ của riêng anh. Cuối cùng, mục đích của hình phạt và truy cứu trách nhiệm hình sự cá nhân chủ yếu để cải hóa người có hành vi phạm tội có lối sống tích cực hơn, đóng góp cho gia đình và xã hội. Trong khi đó, việc truy cứu trách nhiệm hình sự anh Định đi ngược lại mục đích nói trên, gây thêm gánh nặng cho gia đình anh và khiến con của anh càng không có đủ điều kiện để được nuôi dưỡng tốt. Do đó, theo tôi, các cơ quan tiến hành tố tụng của tỉnh Tiền Giang không nên truy cứu trách nhiệm hình sự anh Định để anh có điều kiện thi hành án, chăm lo cho gia đình và nuôi dưỡng các con ăn học nên người. Luật sư NGUYỄN VĂN HẬU |