Ngày 23-5-2011, vợ chồng ông L.V.Tr lập hợp đồng ủy quyền tại phòng công chứng cho hai ông Ng.V.T và N.N.B (ngụ huyện Tân Thành) thay mặt mình đi khiếu nại, khởi kiện quyết định hành chính của UBND huyện Tân Thành về bồi thường, hỗ trợ cho gia đình ông để xây dựng dự án nhà máy chăn len, bao bì Boomin Vina.
Theo nguyện vọng ông Tr. Muốn huyện Tân Thành tăng số tiền bồi thường. Theo hợp đồng nếu khiếu nại thành công, thù lao là 60% số tiền được tăng thêm từ việc khiếu nại mà có được.
Ông T. và ông B. đã thuê luật sư, làm đơn khiếu nại gửi tòa án khởi kiện thay ông Tr. Theo các nguyên đơn, trong thời gian dài, hai ông đã bỏ ra nhiều công sức và tiền của ra để đi khiếu nại, thậm chí phải bán nhà, đất, cầm cố thêm tài sản vào ngân hàng để có kinh phí theo đuổi vụ kiện.
Song song với việc kiện ra tòa, ông T. và ông B. còn nhờ một cơ quan báo chí về xác minh sự việc để được đưa tin, viết bài khiếu nại lên cấp tỉnh… Kết quả huyện Tân Thành đã sửa sai bằng việc ra quyết định hỗ trợ, bồi thường bổ sung, tăng thêm hơn 1,7 tỷ đồng cho ông Tr.
Tuy nhiên, sau khi nhận được tiền, vợ chồng ông Tr. không thực hiện như thỏa thuận nên hai người này kiện ra tòa đòi vợ chồng ông Tr. phải trả số tiền hơn 1 tỷ đồng (tương ứng 60%).
Theo vợ chồng ông Tr., hai ông trên đã tự ý vào nhà đề nghị vợ chồng ông bà ủy quyền cho đi kiện. Ngoài vợ chồng ông còn có 18 hộ nữa cùng ký vào văn bản do ông T, ông B đưa. Hợp đồng ủy quyền không có thù lao mà chỉ nói nếu thắng kiện, hai ông T. và B. sẽ nhận được 60% tổng số tiền bồi thường tăng thêm.
Tuy nhiên, hai ông có khởi kiện quyết định của huyện không thì vợ chồng ông Tr. không biết, không nhận được giấy tờ nào của tòa án, không thấy thuê luật sư. Vợ chồng ông Tr. phải tự đi khiếu nại, nộp đơn khởi kiện hành chính. Trong thời gian ông bà đi khiếu nại, một số hộ dân khác cũng khiếu nại huyện và đã được xử thắng. Do đó, việc của gia đình ông Tr. cũng được giải quyết mà không phải do “công” của hai ông T. và B. Vợ chồng ông Tr. chỉ đồng ý hỗ trợ tiền xăng xe, ăn uống cho cả hai.
Tháng 6-2014, TAND huyện Tân Thành xét xử vụ kiện trên và tuyên ông T. và ông B. thắng kiện. Vợ chồng ông Tr. phải trả số tiền hơn 1 tỷ đồng vì cho rằng văn bản thỏa thuận trên là có cơ sở.
Sau đó, vợ chồng ông Tr. làm đơn kháng cáo. TAND tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu cho rằng, hợp đồng ủy quyền được lập xác định là không có thù lao. Việc ghi số tiền thù lao là 60% số tiền bồi thường tăng thêm đã bị công chứng viên không chấp nhận từ khi lập hợp đồng. Tòa cũng bác việc giấy thỏa thuận được lập sau khi ký hợp đồng công chứng ủy quyền, có căn cứ khẳng định hai ông T. và B. đã tự đến nhà vợ chồng ông Tr. để “mời” cho phép hai ông được đi kiện thay.
Mặt khác, tòa khẳng định quá trình giải quyết khiếu nại để tăng thêm tiền bồi thường cho vợ chồng ông Tr., phía nguyên đơn chưa làm được gì, không thuê luật sư, không khởi kiện, không tham gia các buổi đối thoại để giải quyết khiếu nại, nhờ báo chí cũng là tự ý… Việc bồi thường thêm là do cơ quan chức năng huyện, tỉnh họp và xét chung cho toàn dự án, không phải do quá trình khởi kiện của vợ chồng ông Tr. Do đó, tòa bác đơn khởi kiện của các ông T. và B., không yêu cầu vợ chồng ông Tr. phải trả số tiền hơn 1 tỷ. Ngoài ra, ông T. và ông B. còn phải đóng tiền án phí hơn 40 triệu đồng.