Ly hôn chồng cách đây hơn 10 năm, hai con đều đã trưởng thành nhưng chị TTX (huyện Sơn Hòa, Phú Yên) vẫn chưa thể quên món nợ của người chồng cũ trong việc trợ cấp nuôi con. Suy nghĩ mãi, cuối cùng chị làm đơn kiện gửi TAND huyện Sơn Hòa để buộc chồng thực hiện “nghĩa vụ làm cha”.
Theo trình bày của chị X., ngày 11-6-2003, chị và anh NVN được TAND huyện Sơn Hòa xử cho ly hôn. Tòa án giao cháu TX (sinh năm 1995) cho anh N. trực tiếp nuôi dưỡng, giao cháu TN (sinh năm 2000) cho chị trực tiếp nuôi dưỡng, không ai cấp dưỡng nuôi con cho ai.
Tuy nhiên, quá trình thi hành án hai bên đã thỏa thuận và ngày 14-5-2004 Cơ quan Thi hành án dân sự huyện Sơn Hòa đã lập biên bản ghi nhận sự thỏa thuận của anh chị. Theo đó, anh N. giao cháu TX cho chị trực tiếp nuôi dưỡng và cấp dưỡng nuôi con mỗi tháng 150.000 đồng cho đến khi con trưởng thành. Thế nhưng từ đó đến nay anh N. không thực hiện việc cấp dưỡng như đã thỏa thuận. Vì vậy chị yêu cầu tòa án buộc anh N. phải trả tiền cấp dưỡng nuôi con từ ngày 14-5-2004 đến khi cháu TX trưởng thành, mức cấp dưỡng tính bằng 50% mức lương hằng tháng của anh N.
Anh N. thừa nhận việc anh và chị X. ly hôn và tòa án quyết định việc nuôi con chung như chị X. trình bày. Ngày 14-5-2004, anh chị thỏa thuận để chị X. nuôi cháu TX và anh có trách nhiệm cấp dưỡng nhưng bốn ngày sau anh thay đổi thỏa thuận và đã nói cho chị X. biết. Việc chị X. tự ý đưa cháu TX về nuôi dưỡng là do ý chí chủ quan của chị X., nay anh không chấp nhận yêu cầu của chị. Xử sơ thẩm mới đây, HĐXX TAND huyện Sơn Hòa nhận định: Căn cứ các tài liệu, chứng cứ có tại hồ sơ vụ án và kết quả hỏi tại phiên tòa, tòa có đủ cơ sở khẳng định từ tháng 5-2004 chị X. có đưa cháu TX về ở cùng và chăm sóc cháu từ đó đến nay (đã trưởng thành, hiện cháu vẫn sống chung cùng chị X.). Do đó yêu cầu cấp dưỡng nuôi con của chị X. là phù hợp với pháp luật.
Theo tòa, thỏa thuận giữa chị X. và anh N. trong quá trình thi hành bản án ly hôn về mức cấp dưỡng đối với cháu TX 150.000 đồng/tháng là hợp pháp. Vì vậy HĐXX chỉ chấp nhận một phần yêu cầu của chị X., buộc anh N. phải thực hiện nghĩa vụ chậm cấp dưỡng nuôi cháu TX từ tháng 5-2004 đến khi cháu trưởng thành là 111,5 tháng với số tiền hơn 16,7 triệu đồng. Ngoài ra do anh N. chậm thực hiện nghĩa vụ cấp dưỡng nên còn phải chịu trách nhiệm dân sự do sự chậm trễ này, theo lãi suất cơ bản do Nhà nước quy định là 0,75%/tháng với số tiền gần 14 triệu đồng.
Từ đó TAND huyện Sơn Hòa đã quyết định buộc anh N. phải thực hiện nghĩa vụ chậm cấp dưỡng nuôi con, trả cho chị X. hơn 30,7 triệu đồng.
HỒ LƯU