Mới đây, TAND tỉnh Bạc Liêu đã xét xử phúc thẩm vụ án tranh chấp yêu cầu bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng giữa ông TVK với bà HTC liên quan đến việc mua bán 25 kg gạo.
Ông K. trình bày, khoảng tháng 8-2017, bà C. có đến cửa hàng bán gạo, cám do ông làm chủ mua một bao gạo 25 kg. Sau đó đến đúng ngày bầu trưởng ấp, có rất đông người dân thì bà C. đến công an một xã của huyện Vĩnh Lợi (Bạc Liêu) tố giác, tung tin ông K. bán gạo giả. Việc này làm ảnh hưởng đến việc kinh doanh gạo, cám của ông do người dân lo sợ gạo, cám của ông bán là giả, không ai dám mua.
Từ đó ông K. khởi kiện yêu cầu bà C. phải bồi thường tiền mất thu nhập là 40,5 triệu đồng/tháng, kể từ ngày 6-8-2017 đến ngày xét xử sơ thẩm. Ngoài ra, bà C. phải bồi thường tiền tổn thất tinh thần bằng 30 tháng lương là 40,5 triệu đồng và chi phí công khai xin lỗi, đăng tin trên báo, đài phát thanh địa phương là 22,5 triệu đồng. Tháng 9-2018, ông K. rút một phần yêu cầu khởi kiện, chỉ yêu cầu bà C. bồi thường chi phí công khai xin lỗi, đăng tin trên báo, đài xuống còn 3,6 triệu đồng.
Bị đơn C. cho rằng bà có mua một bao gạo 25 kg tại cửa hàng bán gạo, cám của ông K. về sử dụng. Nhưng dùng đến ngày thứ ba, khi con dâu bà vo gạo nấu cơm thì thấy nước vo gạo trắng bất thường nên bà lấy gạo đi rang thì thấy gạo có hiện tượng khét đen và dính cục. Sau đó bà đem gạo và cục khét đen đó trình báo với công an xã, từ việc bà nghi ngờ đó là gạo giả nên công an xã đã giữ lại để đi giám định. Sau khoảng hơn một tháng, công an thông báo với bà đó là gạo thật nên bà lại đem gạo về để ăn.
Bà C. cho rằng do bà không xác định gạo mua của ông K. là gạo giả hay thật nên bà mới trình báo công an để cơ quan này xác định gạo đó là thật hay giả, chứ không nhằm mục đích gì khác. Bà không có hành vi tung tin ông K. bán gạo, tấm, cám giả như ông K. trình bày nên bà không đồng ý bồi thường theo yêu cầu của nguyên đơn.
Cuối năm 2018, TAND huyện Vĩnh Lợi đã xét xử sơ thẩm và tuyên không chấp nhận yêu cầu khởi kiện của ông K., từ đó ông K. kháng cáo.
Xử phúc thẩm, TAND tỉnh Bạc Liêu đã tuyên không chấp nhận kháng cáo của ông K., giữ nguyên án sơ thẩm. Theo đó, tòa nhận định tại biên bản tiếp nhận tố giác, tin báo về tội phạm và biên bản ghi lời khai của công an xã ngày 6-8-2017 thể hiện do bà C. nghi ngờ gạo bà mua tại cửa hàng của ông K. là giả nên đã trình báo công an, bà C. không kết luận ông K. bán gạo giả.
Việc bà C. trình báo với cơ quan chức năng về sự nghi ngờ gạo giả của bà là đúng quy định pháp luật. Bởi lẽ đó là quyền và trách nhiệm của người tiêu dùng nhằm bảo vệ sức khỏe của bản thân, gia đình và người khác nên bà không có lỗi.
Mặt khác, những hóa đơn bán hàng do ông K. cung cấp chỉ chứng minh được số lượng gạo, tấm, cám và số tiền mua của cửa hàng ông mua tại các nhà máy xay xát, lau bóng lúa gạo. Tập chứng cứ phôtô do ông K. cung cấp tại cấp phúc thẩm là sổ mua bán gạo, tấm, cám do ông tự theo dõi là không có giá trị. Bởi lẽ tài liệu này không chứng minh được thu nhập của cửa hàng bán gạo, tấm, cám của ông bị thiệt hại mỗi tháng 40,5 triệu đồng như ông trình bày.
Cũng theo HĐXX tại phiên tòa phúc thẩm, ông K. không có chứng cứ nào để chứng minh việc bà C. kết luận và tung tin ông bán gạo giả làm ảnh hưởng đến việc mua bán, làm giảm thu nhập của cửa hàng và gây tổn thất tinh thần cho gia đình ông K. Từ những phân tích trên cho thấy không có căn cứ làm phát sinh trách nhiệm bồi thường thiệt hại của bà C. Việc tòa án cấp sơ thẩm không chấp nhận yêu cầu khởi kiện của ông K. đối với bà C. là đúng quy định pháp luật nên HĐXX cấp phúc thẩm không có căn cứ chấp nhận kháng cáo của ông K.