Ngày 30-11, TAND TP Đà Nẵng xử sơ thẩm, tuyên phạt Phạm Phú Tài (SN 1996, trú quận Cẩm Lệ, TP Đà Nẵng) bảy năm tù về tội giết người. Người bị hại là chị LTPO (SN 2000, trú quận Hải Châu), thương tích 17%.
Đâm người yêu vì đòi chia tay
Theo cáo trạng, Tài và O. có quan hệ yêu đương nhưng O. nhiều lần đề nghị chia tay. Khoảng 14 giờ ngày 20-2, Tài đi bộ đến nhà O. để nói chuyện cho rõ ràng về lý do chia tay. Khi vào nhà, Tài đi lên phòng ngủ tầng 2 của O. thì thấy O. và một bạn gái đang nằm trên giường. Tài gọi O. ra ngoài nói chuyện nhưng O. từ chối.
Tài bỏ xuống tầng trệt ngồi và nhắn tin yêu cầu O. xuống nói chuyện nhưng O. trả lời: “Không muốn gặp”. Khoảng 20 phút sau, Tài nảy sinh ý định giết chết Oanh rồi tự tử. Tài đi vào nhà bếp lấy một con dao Thái Lan rồi mang lên phòng O.. Tại đây, Tài yêu cầu bạn của O. đi ra ngoài và đe dọa: Mi mà kêu người là ta đâm mi luôn đó.
Sau đó, Tài một tay giữ O. nằm yên trên giường, tay kia cầm dao hành hung. Chỉ khi Tài nghe O. nói đang mang thai đứa con của mình thì mới dừng tay và đưa nạn nhân đi cấp cứu.
“Bị cáo chỉ muốn hù dọa…”
Tại tòa, LS của bị cáo đề nghị HĐXX hoãn phiên tòa do bị hại và gia đình bị hại đều vắng mặt. Tuy nhiên, HĐXX sau khi hội ý nhanh đã quyết định tiếp tục phiên xử.
Trả lời tòa, Tài cho rằng cáo trạng truy tố bị cáo tội giết người là quá nặng. Bị cáo khai, bị cáo và O. có mối quan hệ tình cảm sâu nặng từ hai năm nay. Gia đình Tài từng sang hỏi cưới O. nhưng ba mẹ chị này không chấp nhận.
Bị cáo tại tòa. Ảnh: TA
Tại tòa, bị cáo giải thích cho hành vi của mình là do dành tình cảm quá lớn cho O.. Tài cũng cho rằng bị cáo dùng dao đâm vào tay nạn nhân với mục đích hù dọa chứ không có ý định tước đi mạng sống của nạn nhân...
Đại diện VKS đề nghị áp dụng mức án 7-8 năm tù đối với bị cáo. Trong khi đó, LS của bị cáo đưa ra nhiều luận điểm cho rằng truy tố bị cáo tội giết người theo điểm q khoản 1 Điều 123 BLHS là không có căn cứ.
Từ đó vị LS đề nghị tòa tuyên bố bị cáo Tài không phạm tội giết người, đồng thời xử bị cáo tội cố ý gây thương tích hoặc gây tổn hại sức khỏe cho người khác theo Điều 134 BLHS.
Sau khi nghị án, HĐXX nhận thấy về hành vi phạm tội, bị cáo và LS bào chữa cho rằng bị cáo không phạm tội giết người mà phạm vào tội cố ý gây thương tích. Bằng chứng là việc bị cáo đã tự kết thúc hành vi khi nghe chị O. nói có bầu, băng bó vết thương và đưa O. đi cấp cứu.
Tuy nhiên, lời khai của bị cáo, luận tội của VKS và các tài liệu chứng, tài liệu trong hồ sơ vụ án cho thấy hành vi phạm tội của bị cáo thuộc trường hợp chưa đạt, việc bị cáo dừng lại hành vi là do O. chứ không xuất phát từ chính ý chí của bị cáo...
HĐXX cho rằng cáo trạng của VKS đúng người đúng tội, đúng pháp luật và tuyên mức án như trên.