Theo Bách khoa mở Wikipedia, bài hát được sáng tác lần đầu vào năm 1840 với tên gọi "One Horse Open Sleigh". Tác giả của bài hát là James S. Pierpont, một người sinh trưởng tại Medford tiểu bang Massachusetts, Mỹ rất có năng khiếu về âm nhạc. Ban đầu, bài hát được sáng tác cho ngày lễ Tạ Ơn, nhưng đã bị nhầm thành nhạc Giáng sinh do được trình diễn lại thành công đêm Giáng sinh vào lúc mới sáng tác.
Ca khúc Jingle Bells
Năm 1840, Pierpont được giao sáng tác một nhạc phẩm đặc biệt để hát trong dịp Lễ Tạ Ơn. Khi đang ở nhà anh bắt gặp một nhóm người đang đua xe trượt tuyết giữa trời đông lạnh. Anh đã tham gia với họ và chiến thắng, cũng vào lúc đó, anh bị ấn tượng bở những chiếc chuông kêu lanh canh gắn trên xe ngựa kéo. Bài hát được sáng tác trong đêm đó và được đánh thử nghiệm bằng cây đàn piano của bà hàng xóm Otis Waterman.
"Jingle Bells" đã được giữ bản quyền với tên ban đầu là "One Horse Open Sleigh" vào ngày 16 tháng 9 năm 1857. Nó được in lại năm 1859 với tiêu đề sửa đổi "Jingle Bells", hoặc " One Horse Open Sleigh". Tình trạng bản quyền của bài hát này có kể từ khi được đưa vào phạm vi công cộng.
Nhà lịch sử âm nhạc James Fuld ghi chú rằng "jingle" trong tiêu đề và mở đầu là một động từ bắt buộc". Tuy nhiên, nó thường được dùng để chỉ một loại chuông.
Ca khúc lời việt 'Chuông ngân vang' do ca sĩ - Phương Thanh trình bày
Pierpont tìm được người chịu xuất bản bài hát đó năm 1857, và đến năm 1864 khi tờ báo Salem Evening News đăng bài tường thuật câu chuyện về bản nhạc này khiến bài ca đã mau chóng phổ biến thành bản nhạc phổ thông nhất vùng New England rồi tràn xuống phía nam. 20 năm sau đó, "Jingle Bells" có lẽ là bản nhạc hát dạo mùa giáng sinh được phổ biến nhất và là một trong những bản nhạc cổ nhất nước Mỹ. Bài hát ghi đậm ảnh hưởng vào những hình ảnh mùa Giáng sinh trên các thiệp chúc mừng, sách báo, phim ảnh và cả những nhạc bản Giáng sinh khác cho đến tận ngày nay.