Năm 1996, ông đi làm ở vùng kinh tế mới xa nhà. Hai năm sau, ông phát hiện ông V. và ông B. cất hai căn nhà trên 223 m2 đất của ông nên yêu cầu UBND xã giải quyết.
Theo ông T., lúc đó UBND xã trả lời là chờ đến khi làm xong con lộ ngang đất sẽ buộc ông V. và ông B. trả đất cho ông. Tuy nhiên, vụ việc kéo dài mãi đến nay mà UBND xã cũng không giải quyết. Vì vậy, ông T. khởi kiện yêu cầu ông V. và ông B. di dời nhà, trả lại phần đất lấn chiếm cho ông. Ông không đồng ý hỗ trợ di dời.
Ông V. và ông B. trình bày rằng năm 1994 hai ông đến gặp cán bộ xã xin thuê hai nền nhà trên đất do UBND xã quản lý để mở tiệm cắt tóc. Năm sau hai bên có làm hợp đồng thuê và hai ông có trả tiền thuê hằng năm. Sau đó hai ông mở thêm nhà tạm buôn bán tạp hóa. Quá trình hai ông sử dụng, gia đình bên ông T. biết nhưng không có ý kiến gì, đến năm 2005 mới tranh chấp. Từ đó, hai ông không còn trả tiền thuê đất cho UBND xã nữa. Hai ông xác định chỉ thuê đất của UBND xã nên khi UBND xã có yêu cầu thì hai ông sẽ trả lại đất và không yêu cầu bồi hoàn chi phí di dời.
UBND xã (bên có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan) cũng có đơn yêu cầu độc lập, yêu cầu tòa công nhận phần đất này là đất công, buộc ông T. phải di dời toàn bộ công trình kiến trúc, cây trồng nằm ngoài diện tích hai căn nhà của ông V. và ông B. Theo UBND xã, phần đất này do xã quản lý từ sau năm 1975. Đến khi có chủ trương cấp quyền sử dụng cho người dân, do có sai sót nên xã đã đề nghị cấp nhầm 223 m2 vào thửa đất của ông T. Thực tế thì xã đã cho ông V. và ông B. thuê từ năm 1995-1996. Sau khi phát hiện sai sót, phía ủy ban không thể đăng ký quyền sử dụng đất do đã cấp nhầm cho ông T.
Xử sơ thẩm mới đây, TAND huyện Chợ Lách nhận định ông V. và ông B. khai lần lượt xin UBND xã thuê đất để cất chòi tạm mở tiệm hớt tóc từ năm 1994-1995. Lời khai này được UBND xã và những người từng công tác trong ủy ban xác nhận. Tuy nhiên, một cựu hiệu trưởng trường tiểu học ở đây xác nhận thời điểm năm 1999, khi ông tiếp nhận phần đất được UBND xã giao để xây trường tiểu học thì không có hai tiệm cắt tóc của ông V. và ông B.
Phần đất tranh chấp là rìa đất nhỏ nằm giáp lộ bê tông và giáp với các thửa đất của ông T. Quy trình cấp quyền sử dụng đất cho ông T. thể hiện từ năm 1995, ông T. đã kê khai đăng ký phần đất này và được cấp quyền sử dụng. Trong khi đó, UBND xã không có chứng cứ về việc tiếp quản, quản lý, sử dụng đất từ sau năm 1975 tới nay. Trong các hồ sơ địa chính, sổ mục kê thể hiện phần đất do UBND xã quản lý, sử dụng từ trước tới nay không có phần đất tranh chấp này. Thực tế từ năm 1995, phần đất tranh chấp không có số thửa riêng mà nằm trong thửa đất của ông T.
Ngoài ra, năm 2008, UBND huyện Chợ Lách từng ra quyết định thu hồi giấy đỏ của ông T. nhưng sau đó lại ra quyết định thu hồi quyết định trên vì cho rằng quyết định trên chưa đúng pháp luật.
Theo HĐXX, có đủ cơ sở xác định phần đất tranh chấp thuộc quyền sử dụng hợp pháp của ông T. Từ đó HĐXX tuyên chấp nhận yêu cầu khởi kiện của ông T., buộc ông V. và ông B. phải tháo dỡ, di dời hai căn nhà để trả lại đất cho ông T.