Trong đơn khởi kiện nộp cho tòa trước đó, bà H. trình bày: Đầu tháng 4-2017, bà có để một đoạn tre của nhà bà ngoài ruộng dưa. Bà N. (ở cùng thôn) ra đòi nhưng bà không chấp nhận nên hai bên có lời qua tiếng lại.
Khoảng 17 giờ ngày 10-4-2017, bà đi làm về thì bị vợ chồng bà N. cùng hai con gái ra chặn đường rồi xúm lại hành hung bà gây thương tích. Mọi người can ngăn. Sau đó gia đình đưa bà H. xuống BV đa khoa tỉnh Bắc Giang khám, điều trị từ ngày 10-4-2017 đến ngày 14-4-2017 thì ra viện. Bà H. tiếp tục đến BV đa khoa huyện điều trị, đến ngày 17-4-2017 thì ra viện và điều trị thương tích tại nhà.
Theo kết luận giám định pháp y, bà H. bị thương tật 1%. Nay bà khởi kiện yêu cầu TAND huyện Lục Nam buộc vợ chồng bà N. cùng hai con gái phải bồi thường cho bà các khoản tiền tổng cộng hơn 36 triệu đồng.
Trong khi đó, làm việc với tòa, các bị đơn cho biết không chấp nhận bồi thường cho bà H.
Tại phiên xử sơ thẩm, đại diện theo ủy quyền của bà H. vẫn giữ nguyên yêu cầu trên và không yêu cầu chồng bà N. phải bồi thường vì ông này đã mất.
Theo HĐXX, sau khi vụ đánh nhau xảy ra, Công an huyện Lục Nam đã xử phạt mẹ con bà N. mỗi người 750.000 đồng về hành vi đánh nhau, xúc phạm danh dự, nhân phẩm người khác. Đồng thời kết luận giám định xác định tỉ lệ thương tật của bà H. là 1%. Giấy ra viện của BV đa khoa huyện cũng chẩn đoán bà H. bị đa chấn thương phần mềm do bị đánh… Thương tích của bà H. là do mẹ con bà N. gây ra nên yêu cầu buộc mẹ con bà N. bồi thường của bà H. là có căn cứ, phù hợp với quy định của pháp luật.
Tuy nhiên, HĐXX xét thấy yêu cầu bồi thường của bà H. có những khoản tiền quá cao và không phù hợp. Vì vậy, HĐXX chỉ chấp nhận một phần yêu cầu khởi kiện của bà H., chỉ tuyên buộc mẹ con bà N. phải liên đới bồi thường tổng cộng hơn 15 triệu đồng.