Tòa công nhận sự thỏa thuận về việc bị cáo bồi thường cho gia đình bị hại tiền mai táng và tổn thất tinh thần 140 triệu đồng.
Theo hồ sơ, bị cáo Rạng (quê huyện Phong Điền, TP Cần Thơ) là người làm thuê cho cơ sở mua, bán mè của người chị ruột với nhiệm vụ chấm công cho công nhân lao động. Do thường đi nhậu nên bị cáo quen chị NTNH, một nhân viên quán nhậu. Sau đó Rạng và chị H. phát sinh tình cảm yêu đương, sống chung với nhau như vợ chồng và đã làm lễ đính hôn.
Khi về nhà Rạng, chị H. mới biết chồng sắp cưới không có việc làm ổn định, đã từng bị ở tù, từng ăn trộm mè của chị, không có tài sản riêng, đang sống trong chòi lá trên miếng đất của người em ruột để giữ vườn. Từ đó chị H. nghĩ rằng Rạng lừa dối mình nên có ý định từ chối kết hôn, bỏ lên TP.HCM, Bình Dương để tìm việc làm.
Bị cáo Nguyễn Văn Rạng nghe tòa tuyên án ngày 21-4. Ảnh: N.NAM
Rạng đi tìm, năn nỉ vợ về sống chung nhưng chị H. không chịu. Rạng nói dối chị H. nếu về sẽ cho 20 triệu đồng để trả tiền mua xe tay ga còn thiếu. Chị H. tưởng thật nên tối 10-9-2014 chị cùng Rạng đón xe về căn chòi lá của Rạng. Chiều hôm sau, Rạng tiếp tục năn nỉ chị H. kết hôn với mình nhưng chị H. vẫn từ chối rồi hối thúc Rạng đưa 20 triệu đồng. Rạng thấy không thể thuyết phục được nữa nên nảy sinh ý định chờ đến tối giết chết chị H. Rạng nói dối chị H. ráng đợi đến tối để chờ người em đưa tiền.
Tối cùng ngày, chị H. đang ngồi võng thì Rạng ra sau bếp lấy cây búa bổ củi rồi vào ngồi sau lưng chị H. Khi chị H. vừa đứng lên thì Rạng dùng búa đập một cái trúng vào vùng mắt làm chị té úp mặt xuống đất. Rạng đập thêm một cái vào đầu chị H. Xác định chị H. đã chết, Rạng kéo xác chị ra bụi sậy sau nhà giấu xác rồi dọn sạch các vết máu xóa dấu vết…
Theo tòa, hành vi giết người của bị cáo thể hiện bị cáo đã mất hết tính người khi có hành động côn đồ, tàn ác, gây chấn động lớn trong dư luận địa phương… Hành vi phạm tội của bị cáo gây cảm giác kinh sợ và ghê rợn nên cần phải áp dụng hình phạt cao nhất như đề nghị của VKS mới có tác dụng răn đe và phòng ngừa chung.
NHẪN NAM