Vụ cô giáo bị học sinh nhốt, ném dép: Trẻ em ác độc do đâu?

(PLO)- Trong mấy năm gần đây tình trạng học sinh đánh nhau và quay clip tung lên mạng xã hội không còn là hiện tượng hiếm gặp ở Việt Nam.

0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
  • Nam miền Nam

Mọi người bức xúc, giận dữ, phê phán … các cơ quan chức năng vào cuộc, nhà trường phê bình, kỷ luật … Riết rồi nhiều người cũng đành tặc lưỡi kêu khổ nhưng dường như cũng đã có người bắt đầu chịu được cảm giác bất lực của mình...

Nhưng từ hôm qua đến nay cả nước rúng động về vụ một cô giáo ở trường THCS Văn Phú, huyện Sơn Dương, Tuyên Quang bị chính học sinh của mình nhốt, ném dép trong lớp, thi nhau xúc phạm. Đó là chỉ dấu của một thực tế rằng bạo lực học đường đã không còn giới hạn. Vị thế người thầy, vốn được đề cao như hoặc thậm chí còn hơn cả cha mẹ trong xã hội Việt Nam, đã không cứu được cô giáo khỏi bạo lực từ những đứa trẻ mà chính cô dạy dỗ.

Đọc các bình luận về vụ việc tôi thấy nhiều người đặt câu hỏi: "Vì sao nên nỗi?”. Tôi nghĩ câu hỏi đó chỉ là một cách cảm thán và thể hiện sự bất lực của mọi người trước sự việc khủng khiếp này nhưng ai cũng biết câu trả lời.

Tôi thường xuyên theo dõi vấn đề bạo lực học đường nhưng lần nào xem các clip đó tôi cũng thấy kinh sợ. Tôi kinh sợ vì thấy mức độ bạo lực trong trẻ em ngày càng gia tăng. Tôi khiếp hãi vì thấy một số đứa trẻ hả hê khi tung ra những đòn đánh cực kỳ hiểm ác vào thân thể non nớt của đứa trẻ nạn nhân và trút lên đầu nó những lời chửi rủa mạt sát khủng khiếp. Tôi hiểu vì sao những đứa trẻ nạn nhân có thể tìm đến cái chết, vì sao có đứa bị rối loạn tâm trí không thể phục hồi …

cô giáo bị nhốt trong lớp
Khung cảnh hỗn loạn trong lớp học tại Tuyên Quang. Ảnh cắt từ clip

Cách đây không lâu, nhân ti vi đưa tin về một vụ bạo lực học đường, tôi hỏi cháu ngoại tôi 9 tuổi rằng ở lớp con các bạn có đánh nhau không. Cháu trả lời là các bạn không đánh nhau nhưng có bạo lực tinh thần. Tôi hỏi cháu “bạo lực tinh thần như thế nào?” Cháu kể là có một bạn lấy đồ của chính mình nhét vào ba lô của một bạn khác rồi tố cáo bạn đó ăn cắp đồ của mình. Tôi lặng người, kinh hoàng về chiêu trò hiểm độc của đứa trẻ kia.

Nhưng tôi không đặt câu hỏi vì sao trẻ con bạo hành.

Vì tôi biết trẻ con không sinh ra với bạo lực. Một số đứa trẻ bạo hành người khác vì học hỏi điều đó từ người lớn. Chúng chứng kiến cha mẹ hoặc hàng xóm của chúng bạo hành lẫn nhau hoặc chúng bị chính cha mẹ hoặc người lớn khác bạo hành. Tôi đã từng chứng kiến những ông chồng đánh vợ với những đòn tàn độc như đánh kẻ thù. Tôi cũng đã từng chứng kiến có ông bố đánh con như đánh rắn, ném con xuống giếng, tra tấn con bằng cách gí đầu thuốc lá đang cháy vào người nó. Tôi đã nghe có bà mẹ chửi con gái là “đồ đĩ”, “sau này lớn lên chỉ có nằm ngửa ăn sẵn” … chỉ vì đứa bé mải chơi không làm việc nhà…

Câu chuyện của đứa bạn trong lớp cháu ngoại làm tôi kinh hoàng nhưng tôi hiểu một đứa trẻ 9 tuổi khó mà nghĩ ra chiêu trò hiểm độc đó nếu nó không học thủ đoạn ngậm máu phun người từ cha mẹ hoặc từ những người lớn khác.

Bạo lực thể chất, bạo lực tinh thần, bạo lực kinh tế hay bạo lực tình dục giữa người lớn chính là nguồn cơn dẫn đến bạo lực của trẻ con đối với trẻ con và trẻ con đối với người lớn như những câu chuyện ở trên.

Đừng bỏ lỡ

Video đang xem nhiều

Đọc thêm