Ngày 24-8, TAND TP Cần Thơ đưa ra xét xử phúc thẩm vụ Phạm Văn Phúc (45 tuổi) về tội vi phạm quy định khi điều khiển phương tiện giao thông đường bộ do có kháng cáo của bị cáo và đại diện người bị hại xin cho bị cáo được hưởng án treo.
Bị cáo Phúc luôn khóc ở phiên tòa phúc thẩm ngày 24-8. Ảnh: NN
Theo tòa, bị cáo điều khiển xe mô tô khi đã uống rượu, có nồng độ cồn vượt mức quy định bốn lần, điều khiển xe lấn trái là vi phạm Luật Giao thông đường bộ. Hậu quả gây ra tai nạn cho bị hại, một bị hại từ chối giám định vết thương nhưng con gái bị cáo đã tử vong. Chính hành vi trái pháp luật của bị cáo đã gây ra tử vong cho con bị cáo. Nếu không phải con của bị cáo mà là con của người khác thì gia đình họ cũng phải chịu mất mát và đau thương tương tự. Đã phạm tội thì phải bị trừng phạt.
Do đó, tòa sơ thẩm xét xử bị cáo là đúng người, đúng tội. Khi lượng hình, cấp sơ thẩm đã xem xét giảm nhẹ cho bị cáo. Hiện nay loại tội phạm này còn xảy ra nhiều, gây thiệt hại lớn về tính mạng, tài sản, sức khỏe nhiều người nên cần có hình phạt nghiêm. Mức hình phạt (sơ thẩm) đã tuyên là không nặng. Tuy nhiên, do tình tiết đặc biệt của vụ án này nên cho bị cáo được hưởng án treo để mang tính giáo dục và phòng ngừa chung cho xã hội.
Từ đó, tòa phúc thẩm chấp nhận kháng cáo, chuyển hình phạt từ hai năm tù giam thành tù treo cho bị cáo.
Do hoàn cảnh đặc biệt của vụ án nên tòa chấp nhận kháng cáo, chuyển hình phạt cho bị cáo từ hai năm tù giam sang tù treo. Ảnh: NN
Theo hồ sơ, sau khi uống rượu xong, khoảng 15 giờ 30 ngày 27-11-2016, Phúc chạy xe máy chở con gái ruột là PBN (13 tuổi) lưu thông trên lộ vòng cung hướng từ quốc lộ 91 vào phường Trường Lạc. Khi đi đến khu vực Bình An, phường Phước Thới, quận Ô Môn thì va chạm với xe máy của ông V. đi chiều ngược lại.
Hậu quả, cả ba người đều bị thương, được người dân đưa đi bệnh viện cấp cứu. Riêng cháu N., do thương tích quá nặng nên đến ngày 1-12-2016 thì cháu tử vong. Theo kết luận giám định, N. bị tử vong do chấn thương sọ não nặng.
Khám nghiệm hiện trường kết luận tai nạn là do Phúc khi chạy xe máy đến đoạn đường cong không làm chủ được tay lái nên lấn sang làn đường bên trái, đụng vào xe ông V. dẫn đến hậu quả đau lòng như trên. Nồng độ cồn bị cáo khi điều khiển xe đo được là 209,8 mg/100 ml.
Ông V. không yêu cầu bồi thường và từ chối giám định.
Tại tòa phúc thẩm, ngay từ khi bước ra vành móng ngựa, bị cáo đã khóc ngất. Tiếng khóc mỗi lúc một lớn dần lên khiến cả gia đình bị cáo ngồi dự ở dưới gồm mẹ già, vợ và một người con cũng khóc theo.
Sau khi được tòa chấp nhận cho án treo, bị cáo như chưa nghe rõ, phải ra chỗ trợ giúp viên pháp lý để hỏi lại cho chắc.
Hỏi bị cáo, sau tai nạn thương tâm với con gái thì còn dám uống rượu nữa không? Bị cáo thật thà rằng bỏ uống luôn rồi. Sự việc hôm đó là do uống rượu ở đám giỗ. Đến chiều nghe vợ gọi đi rước con về (con bị cáo cũng đang đi làm thuê) mà cả nhà có một chiếc xe nên bị cáo thấy cũng tỉnh táo nên đi rước con như mọi ngày nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện…
Vị trợ giúp viên pháp lý ôm vai mừng cho bị cáo được án treo nhưng cũng không quên nhắc bị cáo từ nay bỏ uống rượu đi, ngoài hai năm tù treo bị cáo còn bốn năm thử thách nữa.