Trong đơn kiện, bà L. trình bày: Ngày 1-1-2018, bà đang dọn vệ sinh cách nhà bà P. khoảng 5,5 m thì bà P. mở cửa nói với bà những lời vu khống, bịa đặt như đập đầu giết chết cha ruột, giật chồng người ta, giật đất người khác.
Tám ngày sau, mẹ con bà M. lại dùng lời lẽ thô tục chửi bà trước mặt rất nhiều học sinh và nhiều người khác. Trong khoảng 30 phút, bà M. và bà P. gọi bà toàn là “con đĩ”. Chưa dừng lại đó, bà M. và bà P. còn kêu học sinh quay clip đưa lên mạng xã hội. Việc làm của mẹ con bà M. đã gây ảnh hưởng xấu đến danh dự, nhân phẩm, uy tín của bà, trong suốt thời gian dài học sinh ít lại chỗ bà mua dụng cụ, những người xung quanh và bạn bè dị nghị, tránh mặt, ít giao tiếp.
Bà L. yêu cầu tòa án xử buộc mẹ con bà M. công khai xin lỗi bà trước cổng Trường THCS Phú Tân (nơi mẹ con bà M. chửi bà). Đồng thời hai người này phải bồi thường thiệt hại tinh thần cho bà 10 tháng lương cơ sở (13,9 triệu đồng) và bồi thường thiệt hại do việc kinh doanh bị giảm thu nhập trong bốn tháng, mỗi tháng 1,5 triệu đồng, tính ra là 6 triệu đồng.
Về phía bị đơn, tại tòa bà M. trình bày trước đây giữa gia đình bà và gia đình bà L. có mâu thuẫn trong việc mua bán dụng cụ học sinh, từ đó hai bên mới chửi nhau. Bà M. thừa nhận bà và con gái có chửi bà L. như bà L. trình bày. Tuy nhiên, việc chửi nhau là do bà L. chửi gia đình bà trước, ngoài ra còn có em và con bà L. dùng… micro tham gia chửi bà và con bà rằng bà không biết dạy con, để con lấy chồng người khác. Khoảng 20 phút sau thì hai bên tự giải tán, sau đó bà L. vẫn kinh doanh bình thường. Vì vậy, mẹ con bà không đồng ý công khai xin lỗi và bồi thường cho bà L.
Xử sơ thẩm, TAND huyện Phú Tân đã tuyên bác yêu cầu khởi kiện của bà L. Sau đó bà L. kháng cáo.
Xử phúc thẩm, TAND tỉnh Cà Mau nhận định: Quá trình giải quyết vụ án, bà L. cho rằng bà không chửi lại phía bị đơn. Tuy nhiên, biên bản xác minh của TAND huyện Phú Tân (đối với công an viên xã, công an viên phụ trách ấp) cùng xác nhận của các em học sinh cho thấy bà L. có chửi lại mẹ con bà M. bằng những lời lẽ thô tục.
Tòa xét thấy gia đình bà L. với gia đình bà M. chửi nhau chỉ do xuất phát từ mâu thuẫn trước đó, việc này thể hiện sự bột phát, tức giận nhất thời, sau khi chửi nhau các bên tự giải tán. Đồng thời sau đó Công an xã Phú Tân đã xử phạt hành chính đối với con bà M. và con bà L. là thỏa đáng. Do vậy, cấp sơ thẩm không chấp nhận yêu cầu khởi kiện của bà L. là có cơ sở. Từ đó, HĐXX phúc thẩm tuyên bác kháng cáo của bà L.