"Muốn qua được bên đó thì nhân viên ở khu bình dân luôn phải xếp ở vị trí thứ nhất, thứ hai về số lượt khách yêu cầu trong vòng ba tháng liên tiếp”, mỹ nữ kích dục tên Tiên nói.
Tiên ngạc nhiên nhưng cũng vui vẻ đồng ý trước lời đề nghị của tôi. Sau khi rời khỏi Tô Châu, khi đồng hồ đã điểm 3h sáng, tôi dùng điện thoại nhắn gửi tới Tiên một lời cám ơn và sau đó, tôi bộc bạch cái mục đích thực của mình: “Anh là chủ khách sạn tại Thái Nguyên. Hiện tại, khách sạn của anh đang có một dự án kinh doanh là mở dịch vụ mát xa kích dục. Hồi này, các dịch vụ đó ở ngoài anh mọc như nấm với đặc sản gái miền Tây. Tuy nhiên, anh nhận thấy là mô hình kinh doanh trên đang dần lỗi mốt bởi cơ sở nào cũng như cơ sở nào với một cô nhân viên chỉ nhăm nhăm đè khách ra để kích dục rồi lấy tiền".
"Anh muốn tìm một hình thức kinh doanh mới mang về khách sạn anh để đánh vào tâm lý hám của lạ và kiểu lạ của dân chơi và đồng thời ngoài việc câu được khách bình dân, mô hình ấy phải câu được cả VIP và siêu VIP nữa. Tìm khắp lục tỉnh miền Tây, thấy người ta cứ khen ngợi Tô Châu có đủ các yếu tố đó. Em là người làm trong đó, anh muốn tìm hiểu mô hình này chút trước khi đưa ra những bước đi tiếp theo. Nếu em đồng ý, anh muốn mời em dùng bữa trưa và cafe vào trưa ngày mai”, tôi nói tiếp.
Lời hẹn trên của tôi được Tiên vui vẻ đồng ý. Trưa ngày hôm sau, Tiên dẫn tôi qua quán ăn Sáu đời 3 tại đại lộ Lê Lợi, quận Ninh Kiều.
Tại đây, Tiên bắt đầu chia sẻ: “Tô Châu với cách làm ăn của mình đã rất thành công. Hiện tại, ngoài hai cơ sở ở Cần Thơ, Tô Châu còn có cơ sở ở Tiền Giang, Vĩnh Long và hình như là sắp mở ở Sài Gòn.
Tiên chia sẻ những kinh nghiệm về mô hình tổ chức và quản lý của mát xa Tô Châu mà Tiên biết. |
Về dịch vụ, Tô Châu có các gói bình dân và gói VIP với mỗi bên hơn 20 nhân viên để làm. Trong đó, riêng khu VIP thì luôn đông nghẹt khách”.
- “Vậy sao em không qua làm bên khu VIP?” - tôi hỏi.
- “Đâu phải muốn qua là được anh. Ở Tô Châu, có người làm vài năm ở khu bình dân mà vẫn không qua được bên VIP đó anh. Ở bên đó, khách bo cao lắm, ít nhất là 500 ngàn/nhân viên/ca.
Muốn qua được bên đó thì nhân viên ở khu bình dân luôn phải xếp ở vị trí thứ nhất, thứ hai về số lượt khách yêu cầu trong vòng 3 tháng liên tiếp. Qua được bên VIP rồi, nhân viên phải đảm bảo được các lượt khách yêu cầu đích danh nhân viên đó phục vụ ít nhất là 30 lần/tháng.
Nếu hai tháng liên tiếp mà không đạt thì chuyển về bình dân hoặc cứ thế mà nghỉ việc. Tuy nhiên, trường hợp này ít xảy ra lắm” - Tiên lý giải.
- “Vậy bên khu bình dân có bị ép chỉ tiêu “kinh doanh” hay không?” - tôi hỏi tiếp.
- “Dạ, có chứ anh! Bọn em phải đảm bảo được 15 lượt khách yêu cầu đích danh nhân viên đó phục vụ trong một tháng” - Tiên lý giải thêm.
- “Thế còn cơ chế thu nhập thì sao hả em?” - tôi tiếp tục hỏi.
“Bọn em không có lương mà chỉ sống bằng tiền bo. Bên bình dân thì có gói bo từ 200 đến 300, tùy hình thức kích dục. Bên VIP thì bo ít nhất là 500 ngàn/nhân viên. Nếu khách không có tiền bo thì sẽ chỉ được hưởng dịch vụ mát xa lành mạnh thôi. Nhưng trường hợp không thư giãn hiếm lắm anh ạ! Bọn em và khách sẽ phải thỏa thuận với nhau về tiền bo trước khi thư giãn. Trong trường hợp khách bùng tiền thì bọn em vẫn phải vui vẻ rồi ra báo cáo quản lý. Lúc này, quản lý sẽ có trách nhiệm ra nói phải trái với khách để lấy tiền và thường thì lấy được anh ạ!” - vẫn lời Tiên.- “Ngoài những ca do khách yêu cầu đích danh thì những ca khách muốn chọn nhân viên ngẫu nhiên thì làm thế nào để cho công bằng hả em?” - tôi lại hỏi.
- “Thì sắp xếp theo thứ tự gọi hết mà anh. Ví dụ như có 20 nhân viên thì các nhân viên đều được đánh thứ tự kiểu như từ 1 đến 20. Ngày đầu tiên thì người số 1 được đi vị khách đầu tiên đến không yêu cầu đích danh nhân viên phục vụ, người thứ hai sẽ đi vị khách thứ hai đến không yêu cầu nhân viên phục vụ.
Đến ngày thứ hai thì người có số thứ tự thứ hai lại lên vị trí đầu tiên, người thứ 3 thì sẽ đi vị khách thứ hai. Cứ vậy mà tính đến khi hết vòng thì thôi. Những nhân viên nào đến lượt được sắp xếp phục vụ vị khách đầu tiên của ngày hôm đó thì phải đi sớm để mua đồ cúng bái Ông Địa, Ông Tài và dọn dẹp khu bếp...” - Tiên cho biết về quy định hết sức minh bạch của Tô Châu.
“Các nhân viên lấy cho mình một cái tên trong nghề để báo lại với quản lý. Tên đó sẽ dùng để giao dịch với khách. Tên thật của em là Bảo Trân!”, lúc này Tiên mới bộc bạch về tên thật của mình.
Tiếp tục cuộc trò chuyện với Tiên, tôi chuyển sang đề tài về việc tuyển chọn nhân viên của Tô Châu. Do trước đó, tôi thấy trước cổng vào của Tô Châu đề biển tuyển nhân viên nên tôi đặt câu hỏi: “Tô Châu luôn tuyển nhân viên mát xa phải không em?”.
- “Dạ, vâng! Vì thực chất họ cũng đâu mất gì. Nhân viên mới thì thêm hút khách. Bọn em vẫn phải chuẩn bị hồ sơ xin việc đầy đủ, khám sức khỏe hẳn hoi và được ký một hợp đồng công việc.
Làm ở đây rồi thì cứ 3 tháng lại phải đi khám sức khỏe một lần. Sau đó, nếu hai tháng làm mà không đủ số lần khách yêu cầu đích danh thì cứ thế mà nghỉ việc thôi”. - Tiên trả lời.
- “Vậy lúc mới vào đây em có biết mình phải làm cả kích dục cho khách thì mới có thu nhập không? Nếu em chưa có tay nghề thì sao?” - tôi hỏi tiếp.
- “Có chứ, họ nói hết mà! Đến xin việc, sau khi duyệt về ngoại hình rồi thì họ sẽ cho nhân viên mới vào phòng để trực tiếp làm mát xa và kích dục cho một nam giới ở cơ sở. Thường thì anh quản lý hoặc anh giám đốc trực tiếp làm công đoạn kiểm tra đầu vào này.
Phải như vậy thì họ mới biết được chất lượng nhân viên. Nếu nhân viên chưa có kỹ năng thì sẽ được cho một nhân viên khác hướng dẫn. Hồi em mới vào chị Hoàng là người trực tiếp hướng dẫn em” - Tiên kể.
- Vậy ai là nữ hoàng kích dục? Tức là người luôn được khách yêu cầu phục vụ đích danh nhiều nhất ấy!” - tôi hỏi tiếp.
- “Dạ, chị Mẫn, chị Hoàng anh ạ! Nhưng chị Mẫn vẫn là nhất! Tháng nào chị ấy cũng được ít nhất khoảng 70 - 80 khách yêu cầu phục vụ” - Tiên tiết lộ.
Theo Thọ Phước (Dòng đời/Dân Việt)