Bà P. khởi kiện dân sự đòi Trung tâm GDTX phải trả cho bà 14,5 triệu đồng tiền ăn uống, tiếp khách mà trung tâm còn nợ quán của bà.
Theo đó, tòa tuyên buộc Trung tâm GDTX phải có trách nhiệm thanh toán số tiền hơn 14,5 triệu đồng mà đại diện trung tâm đã ăn uống, tiếp khách tại quán ăn bà P. từ năm 2012 đến nay.
Theo các hóa đơn, sổ nợ của chủ quán thì vào năm 2012, trung tâm này tổ chức các khóa thi mô tô và kế toán thường đặt cơm của quán ăn bà P. cho hội đồng thi. Đến cuối năm 2012, trung tâm nợ quán ăn gần 15 triệu đồng. Ông ĐQK, Giám đốc trung tâm, duyệt hóa đơn và thanh toán qua kho bạc nhưng kho bạc chưa chuyển trả tiền. Cùng lúc này, ông K. vướng sai phạm, bị kỷ luật và khi bàn giao công việc, sổ sách thì bộ phận tài chính của trung tâm không chấp nhận khoản chi này.
Trong khi đó, ông K. cho rằng sở dĩ nợ quán ăn trên là do khi chuyển đổi thi giấy phép lái xe từ hình thức thi trên giấy qua thi trên máy vi tính, đơn vị phải dồn tiền mua máy đầu tư theo nguồn tự chủ. Vì vậy nếu buộc ông trả nợ thì ông yêu cầu bán hết máy móc đã mua để lấy tiền trả nợ.
Sự việc dùng dằng đến đời giám đốc kế tiếp. Theo bị đơn, khi bàn giao giữa giám đốc cũ và mới có khoản nợ nêu trên trong biên bản thể hiện ông K. phải có trách nhiệm thanh toán và ông K. đã ký tên mà không có ý kiến gì. Đến tháng 6-2014, phó chủ tịch UBND thị xã La Gi có thông báo khẳng định ông K. phải chịu thanh toán khoản nợ này nên trung tâm không chấp nhận yêu cầu trả nợ.
Theo tòa, Trung tâm GDTX là đơn vị sự nghiệp hoạt động có thu, trong khoản thu và kinh phí của trung tâm có thể chi các khoản phù hợp tình hình của đơn vị và phù hợp quy định pháp luật. Thời điểm ông K. ký xác nhận vào hóa đơn nợ quán ăn của bà P., tức thực hiện hợp đồng mua bán, ông K. đang là giám đốc. Do đó trung tâm phải có nghĩa vụ thanh toán tiền nợ cho bà P. là phù hợp theo Điều 438 BLDS.