Tòa nhận định việc vay mượn là có thật, thể hiện qua giấy mượn tiền và bà O. đã vi phạm nghĩa vụ thanh toán nên có trách nhiệm phải trả. Còn việc bà O. yêu cầu ông S. thanh toán tiền cho việc ăn uống, mua sắm đồ dùng sinh hoạt hằng ngày trong thời gian hai người sống chung là không có căn cứ. Bởi các chi phí này không hề có giấy tờ để chứng minh cụ thể.Trước đó, ông S. nộp đơn tại tòa trình bày có quen biết và cho bà O. mượn 8.400 USD. Việc vay mượn này bà O. có ký xác nhận vào giấy mượn tiền ngày 11-10-2012. Bà O. thỏa thuận trong vòng một tháng sẽ hoàn lại số tiền trên nhưng đến nay bà chưa thanh toán.
Trong quá trình tòa giải quyết, bà O. khai đôi bên có quan hệ tình cảm. Bà không có vay tiền nhưng do ông S. có clip quay cảnh tình tứ hai người rồi sau lấy đó làm điều kiện trao đổi buộc bà ký giấy nợ.
Tuy nhiên, phía ông S. phủ định cho là không có quan hệ tình cảm mà chỉ là bạn bè và không có chuyện quay clip nhạy cảm như bà O. nói. Sau đó, bà O. đồng ý trả số tiền trên nhưng yêu cầu ông S. bớt cho bà một ít tiền chi phí sinh hoạt trong thời gian hai bên chung sống. Nguyên đơn không đồng ý yêu cầu này.
HOÀNG YẾN