(PL)- Năm 2013, bà VTU nộp đơn đến TAND huyện Cái Bè (Tiền Giang) khởi kiện vợ chồng bà TTLH đòi nợ. Theo quyết định công nhận sự thỏa thuận của các đương sự, vợ chồng bà H. phải trả cho bà U. hơn 105 triệu đồng.
Sau đó, khi Chi cục Thi hành án (THA) huyện Cái Bè kê biên nhà đất của vợ chồng bà H. để THA thì chị ruột của bà H. cho rằng máng xối nhà vợ chồng bà H. có lấn sang phần đất của mình 40 cm. Chị ruột của bà H. yêu cầu vợ chồng bà H. phải bồi thường 40 triệu đồng. Để việc THA được thuận lợi, bà U. thỏa thuận nhận chuyển nhượng nhà đất của vợ chồng bà H., sau đó bà U. đã đưa cho bà H. 40 triệu đồng.
Khi Chi cục THA và Phòng TN&MT huyện tiến hành đo đạc, định giá lại quyền sử dụng đất thì kết quả là phần máng xối nhà của vợ chồng bà H. không hề lấn chiếm sang phần đất của người chị. Từ đó, bà U. đã khởi kiện ra TAND huyện yêu cầu chị của bà H. trả lại 40 triệu đồng.
Tại các phiên tòa sơ, phúc thẩm sau đó, chị của bà H. một mực cho rằng vợ chồng bà H. đã làm máng xối lấn chiếm qua phần đất của bà nên việc bà U. thỏa thuận bồi thường cho bà là phù hợp. Tuy nhiên, căn cứ vào hồ sơ, kết quả thẩm vấn, tranh luận tại hai phiên tòa, hai HĐXX đều nhận định: Kết quả đo đạc của Chi cục THA và Phòng TN&MT huyện xác định vợ chồng bà H. không lấn chiếm đất của người chị nên thỏa thuận giữa bà U. với chị bà H. bị nhầm lẫn, dẫn đến vô hiệu. Do đó yêu cầu đòi lại tiền của bà U. là có cơ sở và phù hợp với pháp luật nên được chấp nhận.
TÂN SƠN