Trong cuộc sống hôn nhân, khi đã chung một nhà, mọi vẻ hoàn hảo, xuất chúng, lãng mạn của mỗi người đều dễ bị lột trần dưới đôi mắt của bạn đời với những chi tiết vụn vặt của “con người đời thường”.
Tự nhận mình là người vợ may mắn, nhưng cưới nhau hơn hai tháng, chị Nguyễn Thị Quỳnh (Q.2, TP.HCM) bắt đầu khủng hoảng vì tính xấu của chồng. Anh Thành Tân, chồng chị, là người đàn ông thành đạt, sống tình cảm, trách nhiệm với gia đình. Lúc sắp cưới, nghe lắm lời cảnh báo về những hụt hẫng sau hôn nhân, chị Quỳnh chỉ cười trừ, lòng tự nhủ mình ắt ngoại lệ. Rồi khi nghe “về ở chung mới... biết mùi đời!”, chị chỉ bật cười. Lần đầu tiên chị “nếm mùi chồng” là khi vô ý đánh mất chìa khóa nhà, phiền anh phải lật đật chạy từ cơ quan về. Người chồng tình cảm, trách nhiệm bỗng chốc hóa thành ông giám đốc cay nghiệt, nhấm nhẳng cằn nhằn vợ. Trước hàng tràng những lời răn dạy của anh, chị dẹp bỏ ý định phản kháng, lầm lũi theo chồng vào nhà.
Đất phải chịu trời
Cưới xin, thành vợ thành chồng, người ta bước khỏi không gian hẹn hò với tóc tai chải chuốt, áo quần bảnh bao mà dắt nhau vào cuộc chung sống, góp vào đấy mọi tốt xấu, mạnh yếu, hay dở của mình. Là bạn đời, đương nhiên, bạn sẽ là người chứng kiến nhiều hơn cả những tính tốt, tật xấu của người phối ngẫu. Tuy nhiên, để mảng màu không mấy đẹp đẽ trong tính cách, lối sống của bạn đời phủ lên, trở thành gam màu chủ đạo trong cuộc hôn nhân là một điều bất công với bạn, với bạn đời, với cuộc hôn nhân.
Cũng bằng cái kiểu chấp nhận ấy, sau một thời gian ôm gối ra phòng khách ngủ, anh Đạt lại động lòng trước vẻ áy náy, ăn năn của vợ, và lại... chịu cảnh đồng sàng. Hơn nữa, nết ngủ “khó coi” ấy cũng không thể khiến người phụ nữ nhỏ nhẹ, chu đáo của anh mất đi nét đức hạnh. Vợ có xu hướng lấn về phía bên trái, anh đổi bên, nằm về phía phải. Thời gian đầu, hai vợ chồng phải nằm trở đầu để giảm âm lượng tiếng ngáy. Kỳ lạ, chỉ sau vài tháng ngủ chung, anh Đạt đã có thể ngủ ngon lành suốt đêm, dù thỉnh thoảng thức giấc, anh phát hiện vợ mình... vẫn ngáy.
Thế nhưng, việc cân bằng cảm xúc giữa những ấn tượng tích cực và tiêu cực không đồng nghĩa với sự thắng lợi tinh thần, lấp liếm, phủ nhận những điểm bất toàn ở người phối ngẫu. Bởi, chỉ khi đã nhận thức đủ đầy về những điểm yếu của bạn đời, người ta mới có thể chọn được cho mình một thái độ đúng đắn, hoặc kiếm tìm sự hòa hợp, hoặc dứt khoát từ bỏ. Bằng không, nếu cứ tự làm khổ mình vì những biểu hiện của một điểm yếu chẳng thể thay đổi ở nhau, người ta sẽ chẳng còn đâu năng lượng để yêu thương, hạnh phúc.
“Nhân vô thập toàn”, nhất là khi bạn lại gần gũi sớm hôm với một con người, thấy họ ở mọi góc nhìn, thì việc dùng “đôi mắt của người hầu phòng” để soi xét, dễ dẫn đến sai lệch, lầm lẫn. Để rồi, những sai số vốn là tất yếu của mọi sự việc, mọi con người khiến bạn phải nhìn lại, đánh giá lại; làm cho mọi giá trị trở nên rối bời, cuộc hôn nhân chết tức tưởi vì những râu ria, vụn vặt - là một điều đáng tiếc.
Theo MINH TRÂM (PNO)