Chiều 14-12-2018, ông NVM (nhân viên công ty bảo hiểm P.) đến nhà bà NTT (Bình Dương) để tặng quà sinh nhật và lịch chúc mừng năm mới. vừa tới nơi thì bà T. xông ra chửi mắng ông M. là đồ lừa đảo, chiếm đoạt tài sản. Nhân lúc ông M. đặt lịch và quà xuống bàn thì bà T. vòng ra phía sau khóa trái cổng rồi lao vào xé áo, hành hung ông M.
bị phạt, bị kiện ra tòa
Việc này có sự chứng kiến của ông B. (chồng bà T.) nhưng ông B. không hề can ngăn, để mặc cho bà T. tấn công ông m. Ông M. không chống trả mà cố tìm đường bỏ chạy và nhảy qua hàng rào, sau đó lấy xe về nhà.
Ông M. cho rằng bà T. đã vô cớ đánh mình, thể hiện sự côn đồ, xâm phạm trực tiếp đến sức khỏe, tinh thần, nhân phẩm của ông. Ngày hôm sau, ông đã tố cáo hành vi của bà T. và công an xã đã mời các bên đến làm việc, xác minh. Kết quả, bà T. bị công an xã ra quyết định xử phạt hành chính 200.000 đồng vì có cử chỉ, lời nói xúc phạm danh dự, nhân phẩm của ông M..
sau đó ông M. tiếp tục khởi kiện ra tòa yêu cầu bà T. phải bồi thường 13.500.000 đồng do bị thiệt hại và danh dự, nhân phẩm, uy tín bị xâm phạm. Yêu cầu này được TAND huyện Dầu Tiếng thụ lý giải quyết bằng vụ án tranh chấp yêu cầu bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng.
Tại tòa, người đại diện của ông M. cho biết nguyên đơn yêu cầu bồi thường đối với hành vi của bà T. xảy ra vào hai thời điểm là chiều và tối 14-12-2018. Theo đó, tối hôm xảy ra sự việc, bà T. còn chửi bới xúc phạm ông M. qua điện thoại. Ông M. yêu cầu bồi thường thiệt hại bao gồm chi phí thực tế trong ba ngày phải nghỉ để giải quyết vụ việc tại công an xã (500.000 đồng x 3 = 1.500.000 đồng) và 12 triệu đồng tiền tổn thất tinh thần.
Bà T. thì trình bày chiều ngày xảy ra sự việc, ông M. có vào nhà bà nói là tặng quà sinh nhật do công ty bảo hiểm P. tặng. Sinh nhật của bà là tháng 8 nhưng tháng 12 ông M. mới mang quà đến nên hai bên đã có lời qua tiếng lại. Trước đó, bà T. cũng có khiếu nại đến công ty bảo hiểm về việc tặng quà trễ.
Theo bà T., lúc đó ông M. có mùi rượu, thấy bà ở nhà một mình nên cố ý nhào vào người bà để sàm sỡ nên bà dùng tay xô ông M. ra và la lớn. Lúc này, chồng bà T. từ trong nhà bước ra nên ông M. bỏ chạy ra xe và đi về. Do thấy sự việc không nghiêm trọng nên bà T. bỏ qua mà không báo công an. Tối đó, ông M. có gọi điện thoại, do còn nóng giận vì sự việc buổi chiều nên bà T. có lớn tiếng chửi mắng ông M. trong điện thoại và bị ông M. ghi âm lại.
Bà T. cho biết mình đã bị xử phạt 200.000 đồng nên không đồng ý yêu cầu khởi kiện của ông M. Lý do là bà không gây tổn hại về danh dự, uy tín, nhân phẩm cho ông M.
Có xúc phạm nhưng không phải bồi thường
TAND huyện nhận định: Phía ông M. cho rằng bà T. có hành vi lao vào xé áo, hành hung, xúc phạm danh dự của ông M. nhưng không có chứng cứ chứng minh việc này. Do đó, ông M. yêu cầu bà T. bồi thường danh dự về hành vi xảy ra vào chiều 14-12-2018 là không có cơ sở.
Với yêu cầu bồi thường về hành vi vào buổi tối cùng ngày qua điện thoại, phía nguyên đơn có cung cấp cho tòa án một bản file ghi âm cuộc nói chuyện giữa hai bên. Bà T. thừa nhận giọng nói trong file ghi âm là của mình.
HĐXX xét nội dung lời nói trong file ghi âm thì bà T. có lời nói thô tục, xúc phạm ông M… Tuy nhiên, những lời nói này bà T. chỉ nói qua điện thoại mà không có phát tán, tung tin ra ngoài khiến nhiều người biết. Phía ông M. cũng không cung cấp được chứng cứ chứng minh thiệt hại do bị xúc phạm danh dự, uy tín, nhân phẩm từ những lời nói của bà T. gây ra.
Tại tòa, nguyên đơn cho rằng bà T. còn có hành vi liên tục gửi đơn đến công ty bảo hiểm P., nơi ông M. làm việc, khiến ông mất thời gian và ảnh hưởng đến danh dự. HĐXX xét thấy việc gửi đơn của bà T. là việc giữa khách hàng và công ty bảo hiểm, không phải là phát tán, tung tin xúc phạm ông M. Do đó ông M. yêu cầu bà T. bồi thường danh dự, nhân phẩm, uy tín là không có cơ sở chấp nhận. Từ đó, HĐXX bác hết các yêu cầu khởi kiện của ông M.