Văn phòng luật sư kiện thân chủ đòi phí ‘đòi nợ’

Theo hồ sơ, vào tháng 12-2013, giữa Công ty G. (trụ sở tại quận Hải Châu, TP Đà Nẵng) và Công ty Luật H. (trụ sở tại TP.HCM) ký kết hợp đồng dịch vụ pháp lý để vận động khách hàng trả nợ cho Công ty G. Theo đó, Công ty Luật H. có nghĩa vụ vận động khách hàng trả nợ cho Công ty G. và được hưởng phí dịch vụ trên tỉ lệ số tiền thu hồi được của khách hàng.

Theo nguyên đơn, quá trình thực hiện hợp đồng, Công ty Luật H. đã thực hiện đầy đủ các nghĩa vụ theo đúng nội dung thỏa thuận nhưng phía Công ty G. đã vi phạm nghĩa vụ thanh toán. Cụ thể, Công ty G. không thanh toán phí dịch vụ của các tháng 6, 7 và 8-2014 với tổng số tiền hơn 29,5 triệu đồng. Công ty Luật H. đã nhiều lần gửi thông báo yêu cầu Công ty G. thanh toán nhưng không được nên khởi kiện ra tòa đòi hơn 29,5 triệu đồng tiền gốc và hơn 3 triệu đồng tiền lãi.

Tại phiên tòa, phía bị đơn thừa nhận có nợ phí dịch vụ như đơn khởi kiện của Công ty Luật H. Tuy nhiên, doanh nghiệp này chỉ đồng ý trả nợ khi phía công ty luật cung cấp phiếu thu tiền như cam kết từ trước. Việc không thanh toán khoản nợ là do phía Công ty Luật H. không thực hiện đúng thỏa thuận chứ không phải “ăn quỵt”.

Sau khi xem xét nội dung vụ án, TAND quận Hải Châu cho rằng trong hợp đồng hai bên ký kết không hề có nội dung về vấn đề bên công ty luật phải trả lại phiếu thu. Đối chiếu với công nợ của hai bên và lời khai của các bên tại tòa, đủ cơ sở khẳng định phía Công ty G. còn nợ Công ty Luật H. hơn 29,5 triệu đồng. Vì vậy, tòa chấp nhận yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn, tuyên bị đơn phải trả cho Công ty Luật H. hơn 33 triệu đồng, trong đó hơn 29,5 triệu tiền nợ gốc và hơn 3 triệu đồng tiền lãi phát sinh.

Không đồng ý, phía Công ty H. đã kháng cáo lên TAND TP Đà Nẵng vì cho rằng mình không “quỵt nợ” mà do Công ty Luật H. vi phạm hợp đồng.

Đừng bỏ lỡ

Đọc thêm