TAND TP.HCM vừa xử phúc thẩm một vụ ly hôn, sửa án sơ thẩm của TAND huyện Bình Chánh không chấp nhận yêu cầu của anh NVM xin ly hôn với chị NVT.
Ly hôn vì không hạnh phúc
Tháng 11-2014, anh M. nộp đơn xin ly hôn tại TAND huyện Bình Chánh. Anh M. trình bày vợ chồng anh chung sống và đăng ký kết hôn từ năm 2001. Thời gian chung sống vợ chồng không hợp nhau, không lo lắng, chăm sóc nhau, không hạnh phúc và cả hai đã ly thân từ đầu năm 2014. Vì vậy, anh tha thiết mong tòa cho ly hôn. Tài sản chung, nợ chung không có nên anh không yêu cầu gì. Về con chung, anh nuôi bé trai lớn sinh năm 2002, chị nuôi bé trai nhỏ sinh năm 2007, không ai phải cấp dưỡng cho ai.
Ra tòa, chị T. không đồng ý ly hôn với lý do không muốn hai con phải xa nhau. Trước đó chị cũng đồng ý với trình bày của chồng là cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc, hai bên không hợp nhau, không lo lắng, chăm sóc nên đã ly thân (trừ phần nói về tài sản).
Xử sơ thẩm, TAND huyện Bình Chánh nhận định mục đích hôn nhân không đạt được nên chấp nhận yêu cầu xin ly hôn của anh M.
Vẫn... mặn nồng sau khi đã ly hôn
sau phiên xử sơ thẩm, chị T. làm đơn kháng cáo, yêu cầu cấp phúc thẩm bác đơn ly hôn để vợ chồng chị được hàn gắn, đoàn tụ.
Tại phiên tòa phúc thẩm mới đây, sau khi trình bày lý do kháng cáo, chị T. mong muốn được hàn gắn mối quan hệ vợ chồng. Thực tế là cả hai cũng đã có những cố gắng đáng kể. Rồi chị cung cấp một USB cho tòa.
Theo chị, trong USB này có lưu các file ghi âm chuyện... chăn gối của cả hai mới diễn ra gần đây. Cụ thể, có bốn cuộc ghi âm được ghi lại từ bốn lần quan hệ, vào các buổi sáng và trưa, từ ngày 2-3 đến ngày 1-4, tức là sau khi tòa sơ thẩm xử ly hôn một tháng!
“Thường chúng tôi quan hệ ban ngày nhiều hơn, vì buổi tối chúng tôi và hai con ngủ chung một phòng. Trong thời gian này, có khi cũng vào buổi tối một, hai lần nhưng tôi không có ghi âm vì nó diễn ra... bất chợt. Còn lần gần đây vào ngày 12-4 thì diễn ra ở ban ngày nhưng vì có hai con ở nhà nên tôi không ghi âm được. Đến ngày 14-4, vào buổi trưa thì chúng tôi lại có thêm một lần nữa” - chị kể.
Từ những liệt kê trên, chị mong tòa xem xét vì “tình cảm quan hệ vợ chồng đều là tự nguyện...”.
Và huyết thư... chiều chuộng chồng
Đặc biệt, kèm theo bằng chứng ghi âm về những lần cả hai mặn nồng, chị T. còn đưa ra một tờ giấy A3 với tiêu đề là: “Những điều khắc phục để bảo vệ hạnh phúc”.
Theo đó, bản này liệt kê ra rất nhiều điều mà chị sẽ chiều ý chồng. Chẳng hạn như: “Nếu anh ấy không thích ai ở nhà trọ (nhà chị có cho thuê nhà trọ) lập tức đuổi ngay (không ý kiến); ai hỏi thuê, hỏi anh ấy dù anh ấy bận”. Hay “Không nên đi tập thể dục vì mất thời gian chăm sóc gia đình và anh ấy về không thấy sẽ buồn, không xài điện thoại vì điều này dễ hiểu lầm; chỉ được tụng kinh ở nhà, không đến chùa vì anh ấy sẽ nghĩ thương ai trong chùa...”.
Hơn nữa, chị còn tự cam kết là “chuyện anh ấy có quan hệ hay làm ăn với nữ giới thì không nên gặng hỏi. Đó là công việc mà thôi. Còn có gì thì chẳng qua “có qua có lại”, không được ghen. Anh ấy còn sức khỏe là quý... Đừng gặng hỏi làm tổn thương anh ấy”. Ngoài ra, chị còn liệt kê ra nhiều điều chiều ý chồng vô điều kiện khác nữa.
Cuối bản cam kết này là chữ ký tên chị màu đỏ mà chị cho rằng đã ký bằng... máu của mình.
***
Cuối cùng, tòa phúc thẩm đã chấp nhận kháng cáo của chị T., bác đơn ly hôn của anh M. Theo tòa, giữa hai vợ chồng tuy có mâu thuẫn nhưng không trầm trọng. Mặt khác, hai con thơ cần sự chăm sóc, dạy dỗ của cha lẫn mẹ nên cần tạo điều kiện cho hai bên hàn gắn.