Theo đơn kiện, ngày 22-11-2015, vợ chồng ông T. và vợ chồng ông P. thống nhất thỏa thuận: Vợ chồng ông P. bán cho vợ chồng ông T. nhà, đất có tại TP Tuy Hòa với giá 1,03 tỉ đồng. Vợ chồng ông T. đã đặt cọc trước 20 triệu đồng, hai bên có lập giấy đặt cọc, có sự chứng kiến của người làm chứng. Hai bên thống nhất vợ chồng ông P. không được giao dịch mua bán với bất kỳ ai; trường hợp bên bán, bên mua không thực hiện theo hợp đồng thì phải chịu phạt cọc gấp ba lần là 60 triệu đồng; đến ngày 5-1-2016 đến một văn phòng công chứng làm thủ tục chuyển nhượng.
Tuy nhiên, do giấy đỏ của vợ chồng ông P. đã thế chấp tại ngân hàng nên vợ ông đổi ý không trả nợ ngân hàng để lấy giấy tờ ra và không bán nhà, đất cho vợ chồng ông T. nữa. Nhiều lần vợ chồng ông T. yêu cầu nhưng vợ chồng ông P. không thực hiện hợp đồng và cũng không trả tiền cọc.
Sau khi khởi kiện, ngày 28-2, vợ chồng ông P. trả được 15 triệu đồng tiền cọc, còn nợ 25 triệu đồng (trong đó tiền cọc là 5 triệu đồng và tiền phạt cọc là 20 triệu đồng). Nay nguyên đơn đề nghị tòa buộc bị đơn trả nốt số tiền này. Tại tòa, nguyên đơn thay đổi yêu cầu, chỉ đòi vợ chồng ông P. phải trả 5 triệu đồng tiền cọc và 5 triệu đồng tiền phạt cọc.
Tòa án đã nhiều lần triệu tập bị đơn đến để hòa giải nhưng họ không đến. Tại phiên tòa, bị đơn cũng vắng mặt. Cuối cùng, tòa tuyên buộc bị đơn phải trả cho nguyên đơn 10 triệu đồng.