Ngày 9-1, TAND Cấp cao tại TP.HCM xử phúc thẩm đã bác kháng cáo, tuyên phạt Huỳnh Văn Sỉ 20 năm tù về tội hiếp dâm người dưới 16 tuổi. Bị hại là cháu VNBT (SN 2014).
HĐXX nhận định bị cáo thừa nhận có sờ soạng vào vùng kín của bị hại. Đồng thời, những chứng cứ khác trong vụ án xác định bị cáo đã thực hiện hành vi hiếp dâm đối với người dưới 16 tuổi là có căn cứ, cấp sơ thẩm đã xét xử đúng quy định của pháp luật.
Bị cáo kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt nhưng không cung cấp được tài liệu, chứng cứ mới. Sau khi xem xét, HĐXX quyết định tuyên án như trên.
Bị cáo Huỳnh Văn Sỉ tại tòa. Ảnh: MV
Theo bản án sơ thẩm, ngày 22-3-2018, Sỉ trực bảo vệ công ty ở huyện Bàu Bàng (Bình Dương). Lúc này, chị Th. chở con là cháu T. đến cổng bảo vệ chơi để chị cân trọng tải xe chở hàng.
Xong việc, chị Th. nói cháu T. về nhưng cháu nói ở lại chơi với ông Sỉ. Chị Th. nói với con khi nào muốn về thì nói ông Sỉ chở về rồi chị về phòng trọ trước. Lát sau, cháu bé đòi về nên Sỉ chở cháu về.
Tối cùng ngày, chị Th. đưa con đi vệ sinh thì phát hiện bộ phận sinh dục của cháu bé có dịch nhờn. Nghi ngờ Sỉ xâm hại tình dục con, chị Th. hỏi thì cháu bé kể lại sự việc. Sau đó, chị Th. làm đơn tố cáo.
Cơ quan CSĐT - Công an huyện Bàu Bàng khám nghiệm hiện trường lấy mẫu tế bào, mẫu tóc đem đi giám định thì xác định được kiểu gen nam là của Sỉ và kiểu gen nữ là cháu T.
Quá trình điều tra, Sỉ không thừa nhận hành vi dâm ô hoặc giao cấu đối với cháu bé. Tại phiên tòa sơ thẩm, Sỉ nói không thừa nhận hành vi trong quá trình điều tra, truy tố vì sợ xấu hổ với mọi người. Nhưng trong quá trình xét xử, bị cáo nhận thức được hành vi phạm tội nên đã thành khẩn khai báo.
Nói lời sau cùng, bị cáo rất ăn năn hối hận, xin HĐXX giảm nhẹ hình phạt để trở về với gia đình.
HĐXX cho rằng có căn đủ căn cứ để xác định Sỉ đã lợi dụng sự non nớt, thiếu hiểu biết, chưa phát triển đầy đủ về thể chất và tinh thần, không thể tự bảo vệ của bị hại để thực hiện hành vi hiếp dâm.
Cáo trạng của VKS truy tố là có căn cứ, đúng người, đúng tội. Hành vi của bị cáo gây nguy hiểm cho xã hội, xâm phạm đến quyền trẻ em, ảnh hưởng danh dự, nhân phẩm, sức khỏe, quá trình phát triển tâm sinh lý bình thường của bị hại, cần phải xử phạt nghiêm để giáo dục, răn đe, phòng ngừa.