Chuyện bé xé ra to
Thấy vậy, ông T. chạy ra yêu cầu tài xế cho xe dừng lại nhưng tài xế vẫn cố trườn qua nhằm bỏ chạy. Tức giận, ông T. nhặt cọc tre đập vào thùng xe yêu cầu tài xế dừng xe giải quyết. Không những không nhắc tài xế dừng xe mà ông C. còn lớn tiếng chửi thề. Cho rằng ông C. đã sai còn chửi người già nên sẵn cầm cọc tre, ông T. lao tới quơ vào bả vai ông C. Lúc này ông C. lao tới đấm vào mang tai khiến ông T. bất tỉnh, ngã quỵ xuống đất và được gia đình đưa đi cấp cứu, kết quả thương tật của ông T. là 3%.
Về phía bị đơn, ông C. cho rằng không hề có chuyện ông lớn tiếng chửi thề, cũng không có chuyện ông đánh ông T. Nguyên nhân xảy ra cự cãi cũng không phải do xe làm rớt ba viên gạch mà sự việc ban đầu là do tài xế thấy ngõ quá hẹp, trời mưa to dễ mắc lầy nên cho xe lui vào cổng nhà ông T. để quay đầu xe. Nếu ông T. để yên cho quay đầu thì không có chuyện gì xảy ra. Đằng này ông T. từ trong nhà chạy ra vừa chửi vừa dùng gậy đánh vào đuôi xe làm vỡ đèn. Do bị đuổi đánh nên xe mới chạy và đụng vào trụ cổng, làm rớt ba viên gạch.
Phạt hành chính vì gây rối trật tự
Theo kết luận điều tra của Công an huyện Hòa Vang (Đà Nẵng), nguyên nhân vụ việc là do ông T. khi thấy ô tô va chạm làm rớt ba viên gạch ốp trụ nên đã bực tức định đánh tài xế. Khi ông C. can ngăn thì ông T. đã có hành vi đánh vào người ông C. Sau khi bị đánh, bản thân ông C. không bị thương tích gì, đồng thời không có ý kiến yêu cầu về thương tích của mình.
Sau khi xác định nguyên nhân vụ việc, công an cho rằng xét hành vi “đánh nhau” của ông T. vi phạm điểm a khoản 2 Điều 5 Nghị định 267/2013 về xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực ANTT-ATXH. Tuy nhiên, xét ông T. tuổi đã cao, già yếu nên Công an huyện Hòa Vang áp dụng xử lý hành chính đối với ông T. ở mức thấp nhất là phạt 500.000 đồng. Riêng thương tích 3% của ông T., công an cho rằng không phải xuất phát từ hành vi trái pháp luật của ông C. gây ra nên không xem xét xử lý.
“Phòng vệ chính đáng nên không phải bồi thường”
Ông T. cho rằng nếu không truy cứu trách nhiệm hình sự ông C. thì ông C. cũng phải có nghĩa vụ bồi thường tổn hại sức khỏe. Vì vậy, ông T. kiện ra TAND huyện Hòa Vang yêu cầu ông C. bồi thường.
Tại tòa, ông T. cho rằng ông C. đã giở thói côn đồ chửi bởi và hành hung người già khiến ông bị té xỉu, chảy máu tai, điều trị hơn 23 triệu đồng. Thêm nữa, mới đây ông phải đi mổ mắt hết gần 4 triệu đồng mà nguyên nhân cũng xuất phát từ cú “đấm” của ông C. Từ đó, ông yêu cầu ông C. phải bồi thường gần 28 triệu đồng.
Ông C. cho rằng mình là bị hại, bị ông T. đánh, nguồn cơn sự việc cự cãi là do ông T., và chính ông T. cũng dùng gậy lao vào đánh ông. Việc ông đụng vào tai trái của ông T. là do ông đỡ đòn mà thôi...
Sau khi xem xét, TAND huyện Hòa Vang nhận định trước khi ông T. khởi kiện yêu cầu bồi thường thiệt hại sức khỏe thì sự việc này đã được cơ quan Công an huyện Hòa Vang giải quyết. Trong đó, kết luận điều tra có nêu nguyên nhân vụ việc là do ông T. khi thấy ô tô va chạm làm rớt ba viên gạch ốp trụ nên đã bực tức và có hành vi đánh vào người ông C. (khi ông C. lên tiếng can ngăn). Bản thân ông C. không bị thương tích gì, đồng thời không có ý kiến yêu cầu về thương tích của mình. Còn ông T. vi phạm trật tự an toàn xã hội nên đã bị Công an huyện Hòa Vang xử phạt hành chính.
Về thương tích 3% của ông T., tòa nhận định đúng là do ông C. gây nên nhưng từ hành vi mang tính phòng vệ chính đánh khi bị ông T. dùng cây đánh vào người ông C. Xét hành vi của ông C. không phải là hành vi trái pháp luật, đồng thời thiệt hại xảy ra của ông T. không phải là kết quả tất yếu của hành vi trái pháp luật gây ra. Từ đó, tòa bác toàn bộ yêu cầu khởi kiện của ông T.
Được biết ông T. tiếp tục kháng cáo lên TAND TP Đà Nẵng.