Trước đó, trong phần luận tội, VKSND tỉnh Khánh Hòa cáo buộc bị cáo Trang công tác tại Đội đăng ký, quản lý phương tiện thuộc PC67 Công an tỉnh Khánh Hòa được giao nhiệm vụ thu tiền phí, lệ phí đăng ký biển số xe mô tô, đã lợi dụng chức vụ, quyền hạn được giao, chiếm đoạt của ngân sách nhà nước số tiền hơn 2 tỉ đồng và đề nghị xử phạt Trang từ 15 đến 16 năm tù (theo khoản 4 điều 278 BLHS) và bồi thường cho Nhà nước số tiền trên.
HĐXX tuyên án
Bị cáo Lê Thị Minh Trang trước vành móng ngựa
Tuy nhiên, theo HĐXX tại phiên tòa bị cáo Trang chỉ thừa nhận hành vi chiếm đoạt tài sản là số tiền thu lệ phí đăng ký xe mô tô của 151 trường hợp chủ phương tiện đăng ký với số tiền chiếm đoạt là 30.200.000 đồng, tức 151 xe mô tô/ 9.473 xe mô tô, số xe còn lại 9.322 xe bị cáo không thừa nhận hành vi đã chiếm đoạt.
Bị cáo trình bày, việc bị cáo đánh dấu “x” lên đầu góc các cuộn biên lai thu phí 200.000 đồng mục đích là để phân biệt với các cuộn biên lai thu phí khác, loại 400.000 đồng và 800.000 đồng. Mặt khác, việc bị cáo ghi biên lai là dựa trên số tiền mà cán bộ ghi giấy hẹn chuyển qua cho bị cáo ghi biên lai nên số tiền như thế nào bị cáo ghi như vậy, chỉ có 151 biên lai mà cơ quan điều tra thu được bị cáo có hành vi gian dối ghi sai lệch số tiền thu phí để chiếm đoạt tiền, nhưng việc ghi sai lệch này là cũng theo sự chỉ đạo của lãnh đạo phòng, cụ thể là theo lệnh của chị PTNK, thực tế số tiền ghi sai lệch bị cáo đã đưa cho chị K bản thân bị cáo không sử dụng…
HDXX nhận định qua kết quả điều tra và xét hỏi tại phiên tòa đã chứng minh trong quá trình thực hiện nhiệm vụ thu phí, lệ phí đăng ký xe mô tô bị cáo Trang đã dùng thủ đoạn gian dối, cố ý viết sai lệch lên biên lai thu phí, lệ phí để nộp vào ngân sách ít hơn số tiền mà Trang thực thu của 151 chủ phương tiện.
Số tiền này Trang khai đã đưa hết cho bà K., nguyên đội phó Đội đăng ký, quản lý phương tiện nhưng bà K. đã không thừa nhận lời khai của Trang. Bản thân Trang cũng không có tài liệu gì để chứng minh, cơ quan điều tra cũng không thu thập được chứng cứ để chứng minh. Vì vậy, bị cáo Trang phải chịu trách nhiệm đối với số tiền đã chiếm đoạt này.
Lời khai nhận tội của bị cáo đối với 151 biên lai thu lệ phí thu được hoàn toàn phù hợp với vật chứng thu giữ được thể hiện trong hồ sơ, phù hợp với kết luận của giám định tài chính đã đủ cơ sở để chứng minh bị cáo Trang đã chiếm đoạt số tiền thu phí, lệ phí là 30.200.000 đồng.
Đối với 9.322 trường hợp xe còn lại ngoài 151 trường hợp bị cáo thừa nhận, HĐXX xét thấy trong giai đoạn điều tra và tại phiên tòa bị cáo Trang có thay đổi lời khai ban đầu và cho rằng việc bị cáo thu thiếu không nhằm mục đích chiếm đoạt, bị cáo chỉ căn cứ số tiền trên giấy hẹn để thu tiền của chủ phương tiện do cán bộ viết giấy hẹn ghi sai số tiền phải thu nên bị cáo đã thu sai theo giấy hẹn.
Quá trình điều tra và thu thập chứng cứ cho thấy đối với 9.322 xe còn lại, cáo trạng quy kết chủ yếu dựa vào lời khai ban đầu của bị cáo trong quá trình điều tra và kết quả giám định, trên thực tế cơ quan điều tra đã không thu thập được đầy đủ các tài liệu chứng cứ khác để chứng minh hành vi phạm tội của bị cáo... Cơ quan điều tra chứng minh hành vi phạm tội của bị cáo nhưng chỉ sử dụng lời khai nhận của bị cáo làm chứng cứ duy nhất kết tội bị cáo về hành vi tham ô tài sản với số xe nói trên là chưa đủ cơ sở pháp lý và chưa phù hợp với quy định tại Điều 72 BLTTHS.
Như vậy chỉ có căn cứ kết tội bị cáo tham ô tài sản với số tiền chiếm đoạt là 30.200.000 đồng theo khoản 1 điều 278 BLHS. Vì thế chỉ chấp nhận một phần cáo trạng truy tố của VKS đối với hành vi phạm tội của bị cáo là có căn cứ.
Ngoài ra, việc cơ quan tiến hành tố tụng không chứng minh được bị cáo có hành vi chiếm đoạt số tiền thu phí, lệ phí đối với số xe đăng ký 9.322 xe do không thu được biên lai liên 2 để đối chiếu với liên 1 và liên 3 nhưng kết quả giám định cho thấy có việc thu sai, thu thiếu nên thất thoát cho tài sản của Nhà nước thì phải xem xét trách nhiệm hình sự của những cá nhân có liên quan trong vụ án này.
Về vấn đề này, tòa án đã nhiều lần trả hồ sơ cho VKS để yêu cầu cơ quan điều tra làm rõ nhưng cơ quan điều tra và VKS không thực hiện. Vì giới hạn của việc xét xử nên HĐXX không thể giải quyết trong vụ án này, vì vậy cần kiến nghị cơ quan Công an tỉnh Khánh Hòa, VKSND tỉnh Khánh Hòa tiếp tục xem xét xử lý theo quy định của pháp luật…
Do đó, HĐXX đã tuyên phạt bị cáo Trang 3 năm tù về tội tham ô tài sản. Buộc bị cáo phải bồi thường cho Nhà nước số tiền 30,2 triệu đồng.