Ngày 22-5, TAND TP Cần Thơ xử phúc thẩm đã bác kháng nghị của VKS, bác kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt, tuyên y án sơ thẩm, phạt Nguyễn Đức Thắng (50 tuổi, ngụ quận Thốt Nốt) năm năm tù về tội chứa mại dâm.
Bị cáo Thắng tại phiên tòa phúc thẩm ngày 22-5. Ảnh: N.NAM
Theo hồ sơ, Thắng mở quán nước tại nhà ở quận Thốt Nốt khoảng bốn tháng tính đến ngày bị bắt nhưng không bán liên tục.
Trong thời gian bán nước giải khát, khi khách đến quán thì Thắng trực tiếp hỏi khách có nhu cầu mua dâm không. Nếu khách có nhu cầu thì Thắng thỏa thuận giá cho một lần mua dâm từ 150.000 đến 200.000 đồng. Sau đó, Thắng gọi điện cho gái bán dâm đến quán gặp khách.
Thắng xây hai phòng ở phía sau nhà mình để làm nơi chứa mại mâm. Mỗi lần bán dâm, gái bán dâm phải đưa cho Thắng 70.000-80.000 đồng.
Khoảng 19 giờ 30 ngày 22-9-2016, lực lượng chức năng quận Thốt Nốt kiểm tra đã bắt quả tang hai cặp nam nữ đang thực hiện hành vi mua, bán dâm tại hai phòng ở của Thắng.
Ngày 28-2, TAND quận Thốt Nốt xử sơ thẩm đã tuyên phạt bị cáo năm năm tù về tội chứa mại dâm và phạt bổ sung 15 triệu đồng. Sau đó, bị cáo kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt. VKSND quận Thốt Nốt kháng nghị đề nghị cấp phúc thẩm xử theo hướng giảm nhẹ một phần hình phạt cho bị cáo.
Kháng nghị của VKS cho rằng mức án năm năm tù là quá nghiêm khắc. Kháng nghị đề nghị áp dụng quy định có lợi cho bị cáo theo Nghị quyết 109 của Quốc hội. Kháng nghị cho rằng Thắng thành khẩn khai báo và ăn năn hối cải là hai tình tiết giảm nhẹ mà cấp sơ thẩm chỉ tính là một. Từ đó đề nghị áp dụng Điều 47 BLHS xử phạt bị cáo dưới khung hình phạt (điểm c khoản 2 Điều 254 BLHS có khung hình phạt 5-15 năm tù). Ngoài ra bị cáo bị bệnh nặng, đã khắc phục tiền thu lợi bất chính.
Vị đại diện công tố tại tòa giữ nguyên kháng nghị và đề nghị tòa phạt Thắng bốn năm tù (giảm nhẹ một năm).
Tuy nhiên, tòa phúc thẩm cho rằng bị cáo phạm tội nhiều lần, nhân thân xấu (năm 2007 bị đưa vào đối tượng sưu tra do có biểu hiện chứa mại dâm). Mặt khác, chưa có quy định pháp luật quy định thành khẩn khai báo và ăn năn hối cải là hai tình tiết giảm nhẹ. Tòa cho rằng thành khẩn là mức độ khác của ăn năn. Cấp sơ thẩm xử phạt bị cáo bằng mức khởi điểm của khung hình phạt là đúng. Do đó tòa không chấp nhận kháng nghị của VKS, không chấp nhận kháng cáo của bị cáo, giữ nguyên bản án sơ thẩm phạt bị cáo Thắng năm năm tù về tội chứa mại dâm.
Tại tòa, bị cáo khai rằng số tiền có được từ việc chứa mại dâm dùng để chữa bệnh! Vị thẩm phán tham gia hỏi bị cáo cho rằng ý thức của người chứa mại dâm còn tồi tệ hơn người làm gái bán dâm.
“Tôi không hiểu sao bị cáo có con gái mà bị cáo lại làm việc chứa mại dâm. Đây là hành vi không chỉ làm hủy hoại thuần phong mỹ tục mà còn là nguồn cơn của các loại bệnh lây truyền trong xã hội” - vị thẩm phán nói.