Ngày 24-10, TAND TP Đà Nẵng xử phúc thẩm Nguyễn Trương Nam Hải (ngụ quận Thanh Khê, cựu thiếu úy công an công tác tại Phòng Cảnh sát PCCC TP Đà Nẵng) tội cố ý gây thương tích.
Tại tòa, bị cáo Hải không cần luật sư mà tự bào chữa. Bị cáo cho rằng bản án của tòa cấp sơ thẩm là đúng người, đúng tội nên không có ý kiến gì thêm.
Trong khi đó, ông Lê Quốc Vũ và bà Mai Thị Lạc (cha, mẹ của bị hại, người được ủy quyền và là người có nghĩa vụ liên quan trong vụ án) đề nghị HĐXX tăng hình phạt đối với bị cáo. Ông Vũ, bà Lạc cũng không đồng ý cấp sơ thẩm xử Hải sáu năm tù về tội danh cố ý gây thương tích.
Bị cáo tại tòa.
Theo ông Vũ, thực tế Hải đã ba lần tạt acid vào con gái ông, lần thứ nhất trúng vào mặt, lần hai trúng vào lưng và lần ba thì bị cáo ném bình acid vào người bị hại. Hành vi của bị cáo đối với vợ sắp cưới là quá tàn ác và nhẫn tâm. Do đó, ông đề nghị phải xử bị cáo tội giết người mới tương xứng với những đau đớn mà con gái ông phải trả qua.
Trả lời HĐXX, Hải không đồng ý với ông Vũ và cho rằng bị cáo không phạm tội giết người. Bị cáo một lần nữa khẳng định tạt acid chị V. trong tình trạng nóng giận, ghen tuông do nghi ngờ chị nhắn tin với người đàn ông khác. Bị cáo hành động chỉ với mục đích đe dọa, hủy hoại nhan sắc của chị V. chứ không có ý định tước đoạt tính mạng của chị.
"Bị cáo tạt acid một lần và nhắm vào phần thân từ vai bị hại trở xuống. Lượng acid bị cáo dùng chỉ đủ để gây ra thương tích chứ không đủ để tước đi mạng sống của người khác" - bị cáo Hải nói. Hải cho biết lúc này bị cáo không còn tình cảm đối với chị V. nữa.
Bị cáo Hải nói rằng trong quá trình bị tạm giam đã nhận thức rõ hậu quả mà mình gây ra và có tác động để gia đình bồi thường cho bị hại. Tuy nhiên, do điều kiện gia đình khó khăn, bản thân bị cáo không có tài sản riêng nên việc bồi thường còn nhiều khó khăn.
Nêu quan điểm tại tòa, đại diện VKS cho rằng dựa trên cơ sở toàn bộ lời khai của bị cáo, người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan cũng như tài liệu, chứng cứ hồ sơ vụ án, có thể khẳng định bị cáo Hải có sự chuẩn bị acid với mục đích tạt vào người chị V. để giải quyết mâu thuẫn tình cảm trong lúc nóng giận. Tuy nhiên, xem xét toàn bộ diễn biến vụ việc thì thấy rằng hành vi của bị cáo không có mục đích tước đoạt tính mạng của chị V. mà là gây tổn thương cho nạn nhân về mặt sức khỏe, nhan sắc...
Do đó, đại diện VKS nhận thấy không có đủ căn cứ để cho rằng bị cáo Hải phạm tội giết người. Bản án cấp sơ thẩm xử bị cáo tội cố ý gây thương tích là có cơ sở, đúng người, đúng pháp luật. Từ đó, đại diện VKS đề nghị HĐXX giữ nguyên mức án sơ thẩm đối với bị cáo Hải là sáu năm tù.
Không đồng ý với quan điểm trên, luật sư của bị hại cho rằng không thể căn cứ vào lời khai của bị cáo là chỉ có ý định gây thương tích chứ không có ý định tước đoạt mạng sống của bị hại. Việc truy tố bị cáo tội cố ý gây thương tích là không đúng với hậu quả bị cáo đã gây ra cho bị hại. Bởi vậy, luật sư đề nghị HĐXX áp dụng điểm b, d, e, m, n khoản 1 Điều 52 BLHS tăng nặng trách nhiệm hình sự đối với Hải, yêu cầu truy tố bị cáo tội giết người mới đúng người, đúng tội.
Chiều nay tòa tiếp tục tranh luận.