Anh T. (44 tuổi) ở xã Phú Túc, huyện Châu Thành, Bến Tre trình bày trong đơn ly hôn của mình rằng anh với chị K. (49 tuổi) yêu nhau và kết hôn vào đầu năm 1996. Hai vợ chồng chung sống hạnh phúc và có với nhau hai đứa con chung đều là trai. Hiện đứa con đầu đã trưởng thành, con thứ hai năm nay cũng đã 15 tuổi.
Đột nhiên đầu năm 2017, chị K. cho rằng anh không chung thủy, có quan hệ với người phụ nữ khác. Rồi chị K. đến cơ quan anh làm việc ghen tuông, quậy phá làm anh mất mặt với đồng nghiệp. Về nhà thì mất mặt với bà con chòm xóm.
Do vợ chồng mâu thuẫn ngày càng trầm trọng nên sau đó anh quyết định dọn ra ngoài sống ly thân với chị K. cho đến khi viết đơn ly hôn ra tòa. Vì anh thấy giữa anh với chị K. không còn tình cảm vợ chồng nữa nên muốn được ly hôn với chị. Sau khi ly hôn, chị K. sẽ nuôi đứa con chưa trưởng thành, anh T. sẽ cấp dưỡng mỗi tháng 1 triệu đồng để nuôi con. Về tài sản chung và nợ chung anh T. không yêu cầu tòa giải quyết.
Tuy nhiên, theo chị K., tình cảm anh T. dành cho chị vẫn còn và mâu thuẫn giữa hai vợ chồng không có gì gọi là trầm trọng, chủ yếu do anh T. chứ chị không có lỗi gì. Cụ thể là đầu năm 2015, anh T. đã có quan hệ với người đàn bà khác, không chung thủy với chị.
Tuy nhiên, vì thương anh T. và vì gia đình nên chị đã nhẫn nhịn cho qua để giữ gìn hạnh phúc vợ chồng, ổn định tâm lý cho hai đứa con. Đến năm 2017, anh T. lại tiếp tục có quan hệ trên mức bạn bè với người đàn bà đang góa chồng, làm chung cơ quan. Khi phát hiện, cơ quan anh T. đã cho người phụ nữ ấy nghỉ việc.
Trình bày với tòa, chị K. nghĩ rằng chỉ vì bồng bột mà anh T. mới có ý nghĩ ly hôn với chị. Bởi đến thời điểm ra tòa chị còn rất thương anh và chị biết anh cũng còn thương chị. Bằng chứng là trong thời gian anh T. giận chị dọn ra ngoài ở thì anh cũng hay quay về nhà thăm vợ con. Đặc biệt mỗi lần về nhà anh T. đều có quan hệ sinh lý với chị.
Cụ thể hơn, chị K. trình bày: “Gần đây nhất là trước ngày tòa chuẩn bị hòa giải, anh T. cũng có về nhà và chúng tôi có quan hệ sinh lý với nhau. Tôi biết tình cảm anh T. dành cho tôi vẫn còn nhiều nên tôi không đồng ý ly hôn theo yêu cầu của anh T.”.
Do hòa giải không thành nên mới đây TAND huyện Châu Thành đã đưa vụ án này ra xét xử.
Theo HĐXX, việc xảy ra ghen tuông dẫn đến mâu thuẫn giữa anh T. với chị K. là có thật. Thực tế theo anh T. trình bày thì anh đã sống ly thân với chị K. từ đầu năm 2017. Tuy nhiên, trong những lần hòa giải và tại phiên tòa, anh T. đều thừa nhận vẫn còn quan hệ sinh lý với chị K. trong thời gian anh dọn ra ngoài sống.
HĐXX chấp nhận lời khai của chị K. là gần đây nhất hai người có quan hệ sinh lý trong thời gian tòa thụ lý giải quyết đơn ly hôn, khi anh về thăm nhà. Điều này cho thấy mâu thuẫn vợ chồng giữa anh T. với chị K. chưa đến mức trầm trọng. Anh T. yêu cầu ly hôn với chị K. với lý do đã ly thân từ đầu năm 2017 là không có cơ sở. Vì vậy yêu cầu ly hôn của anh T. với chị K. không được tòa chấp nhận.
Căn cứ cho ly hôn theo yêu cầu của một bên 1. Khi vợ hoặc chồng yêu cầu ly hôn mà hòa giải tại tòa án không thành thì tòa án giải quyết cho ly hôn nếu có căn cứ về việc vợ, chồng có hành vi bạo lực gia đình hoặc vi phạm nghiêm trọng quyền, nghĩa vụ của vợ, chồng làm cho hôn nhân lâm vào tình trạng trầm trọng, đời sống chung không thể kéo dài, mục đích của hôn nhân không đạt được. 2. Trong trường hợp vợ hoặc chồng của người bị tòa án tuyên bố mất tích yêu cầu ly hôn thì tòa án giải quyết cho ly hôn. 3. Trong trường hợp có yêu cầu ly hôn theo quy định tại khoản 2 Điều 51 của luật này thì tòa án giải quyết cho ly hôn nếu có căn cứ về việc chồng, vợ có hành vi bạo lực gia đình làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến tính mạng, sức khỏe, tinh thần của người kia. (Trích Điều 56 Luật Hôn nhân và Gia đình năm 2014) |