Lê Tuấn A. là học viên thuộc Đề án 922. Năm 2006, A. được cử đi học chuyên ngành kỹ sư tại ĐH Công nghệ Compiegne (UTC), Cộng hòa Pháp với kinh phí đào tạo là hơn 900 triệu đồng. Theo hợp đồng, sau khi tốt nghiệp A. phải về làm việc tại TP tối thiểu bảy năm.
Năm 2010, A. tốt nghiệp, tuy nhiên lúc này A. làm đơn xin được học lên thạc sĩ bằng kinh phí tự túc thêm hai năm và được TP đồng ý. Tuy nhiên, do khó khăn về kinh phí nên A. đã chấm dứt khóa học và về nước. Sau khi về nước, tháng 2-2012, A. được bố trí công tác tại Phòng Công nghệ thông tin thuộc Sở Thông tin và Truyền thông.
Tháng 3-2013, theo nguyện vọng của A., TP chuyển A. sang làm việc tại phòng Nghiên cứu phát triển thuộc Trung tâm Công nghệ thông tin và Truyền thông (Sở Thông tin và Truyền thông). Hai tháng sau A. có đơn xin đi học chương trình thạc sĩ chuyên ngành hệ thống thông tin (ĐH Paris I-Sorbonne-Patheon, Cộng hòa Pháp) thời gian học một năm.
Tuy nhiên, nguyện vọng này của A. không được TP chấp thuận. Dù không được chấp thuận nhưng A. vẫn tự ý nghỉ việc 40 ngày và đã bị kỷ luật sa thải.
Từ những sai phạm này, TP ra quyết định chấm dứt việc tham gia đề án của A. và yêu cầu A. phải bồi thường gấp hai lần số kinh phí đào tạo mà TP đã bỏ ra cho A. Cụ thể, TP đã chi hơn 900 triệu đồng, nay A. phải trả lại hơn 1,8 tỉ đồng.
Tại phiên tòa, nguyên đơn giữ nguyên yêu cầu khởi kiện và cho rằng bị đơn không chấp hành nghiêm túc hợp đồng đã ký kết nên phải bồi thường. trong số tiền hơn 1,8 tỷ đồng phía bị đơn đã trả 70 triệu nên Trung tâm trừ ra, còn lại hơn 1,7 tỷ đồng đề nghị tòa tuyên bị đơn có nghĩa vụ trả một lần.
Tại phiên tòa, mẹ của A. cho rằng việc A. tự ý nghỉ làm giữa chừng là vi phạm hợp đồng và đồng ý bồi thường nhưng chỉ trả lại số tiền đã nhận chứ không phải là gấp đôi. Kèm theo đó,mẹ của A. cho rằng do hoàn cảnh khó khăn, hiện tại bà đang bị đau yếu, con trai thì đang học ở nước ngoài nên xin tòa cho trả dần.
Sau khi nghiên cứu, HĐXX cho rằng yêu cầu khởi kiện của phía nguyên đơn là có căn cứ. Nên tuyên buộc bị đơn và gia đình phải liên đới bồi thường cho phía nguyên đơn hơn 1,7 tỉ đồng. Do hoàn cảnh của phía bị đơn khó khăn nên tòa tuyên giảm 1/2 án phí dân sự cho bị đơn.
Thời gian qua Trung tâm Phát triển nguồn nhân lực cao Đà Nẵng đã khởi kiện ra tòa nhiều “nhân tài” vì vi phạm hợp đồng trong Đề án 922. Đề án này được TP Đà Nẵng triển khai từ năm 2004 nhằm hỗ trợ đào tạo bậc đại học tại các cơ sở giáo dục trong nước và nước ngoài bằng ngân sách nhà nước. Theo đó, trung tâm đã bỏ kinh phí đào tạo cho mỗi học viên hàng tỉ đồng. Trong hợp đồng hai bên ký kết quy định rõ sau khi hoàn thành khóa đào tạo các học viên phải về làm việc cho TP tối thiểu bảy năm. Tuy nhiên, sau khi hoàn thành khóa học, nhiều học viên không về nước mà có đơn xin rút khỏi đề án vì lý do kết hôn, sẽ định cư tại nước ngoài hoặc học lên tiến sĩ. Nhiều học viên về nước làm được một thời gian thì tự ý bỏ giữa chừng…