Theo người hàng xóm thì ông Cu lùa nhầm vịt nhưng không chịu trả, song ông Cu phủ nhận việc này.
Ngày 29-12-2008, VKSND huyện Trảng Bàng đã truy tố bị can Cu ra tòa về tội chiếm giữ trái phép tài sản. TAND huyện đã hai lần hoãn xử sơ thẩm, trong đó có một lần trả hồ sơ để VKS huyện điều tra bổ sung về số lượng, trọng lượng vịt cũng như vai trò đồng phạm của vợ bị cáo. Tháng 6-2009, sau khi điều tra bổ sung, VKS huyện vẫn truy tố bị can Cu, đồng thời bổ sung thêm một bị can nữa là vợ ông Cu về tội danh trên.
Ngày 21-7-2009, TAND huyện Trảng Bàng đã ra quyết định đình chỉ vụ án đối với hai bị cáo. Theo tòa, căn cứ Nghị quyết số 33 ngày 29-6-2009 của Quốc hội (về việc thi hành Bộ luật Hình sự sửa đổi, bổ sung), do số tài sản chiếm giữ có giá trị dưới 10 triệu đồng nên hành vi của các bị cáo không còn là tội phạm. Tuy nhiên, các bị cáo một mực kêu oan và mong muốn được xét xử để được minh định vô tội.
Tại bản kết luận điều tra và cáo trạng thì số lượng vịt bị chiếm giữ khoảng 180 con. Nhưng người bị hại chỉ yêu cầu được bồi thường thiệt hại là 150 con vịt. Tại quyết định trưng cầu giám định và biên bản định giá tài sản, số lượng vịt được đưa ra cũng chỉ là 150 con. Như vậy đã không đúng với số lượng mà cáo trạng truy tố. Mỗi con vịt có trọng lượng từ 2 đến 2,5 kg, giá tiền là 30 ngàn đồng/kg. Khi tính tổng cân nặng, các cơ quan chức năng căn cứ số lượng trên và chỉ lấy mốc thấp nhất của trọng lượng vịt để tính ra giá trị là chín triệu đồng. Nếu tính đúng số lượng, trung bình cân nặng, giá trị của số vịt truy tố lớn hơn 10 triệu đồng. Do đó, việc đình chỉ vụ án theo Nghị quyết số 33 có thể chưa chính xác.
Vợ chồng ông Cu cho biết sẽ nộp đơn kháng cáo quyết định đình chỉ trên.
TRÙNG KHÁNH