Về nhà, không thấy con gái đâu, chị Lữ Thị Mai liền đi tìm và phát hiện con đang ở nhà Tân. Khi đưa con về nhà, phát hiện cháu H có nhiều biểu hiện lạ, chị Mai đã hỏi và được cháu kể lại toàn bộ sự việc. Chị Mai đã đưa con tới cơ quan điều tra huyện Quỳ Châu trình báo và viết đơn tố cáo hành vi của Tân.
Tại phiên tòa, Lang Văn Tân đã thành khẩn khai nhận mọi hành vi phạm tội của mình. Ít ai biết rằng, gia đình Tân và gia đình chị Mai vốn là hàng xóm thân thiết với nhau. Thân đến nỗi, một mảnh ruộng cũng cày rồi chia đôi để 2 nhà trồng lúa. Cũng có một chút hơi hướng anh em đằng ngoại nên cháu H. gọi Tân bằng anh mặc dù Tân hơn bố H. vài tuổi.
Sau khi sự việc xảy ra, với suy nghĩ đơn giản của người dân tộc thiểu số và cũng muốn giữ hòa khí láng giềng, hai gia đình cũng đã tính đến chuyện thương lượng, hòa giải với nhau. “Sự việc cũng sắp xong rồi nếu không có người ngoài xui chị Mai đi kiện. Anh em, làng xóm với nhau cả mà”, một người bà con của Tân nói với chúng tôi khi có mặt tại phiên tòa.
Chắc cũng lấy làm áy náy vì đã tố cáo người hàng xóm của mình ra trước pháp luật, ngay trước khi phiên tòa diễn ra, chị Mai đã có đơn xin giảm nhẹ hình phạt cho Lang Văn Tân. Không những thế, dù trong quá trình điều tra, đại diện hợp pháp cho người bị hại đã yêu cầu Tân bồi thường 50 triệu đồng tổn thất tinh thần, danh dự và sức khỏe cho cháu H. nhưng đứng trước tòa, chị Mai không có ý kiến gì về vấn đề bồi thường dân sự.
Sau khi cắt nghĩa cho chị Mai biết quyền lợi của mình trong việc yêu cầu bồi thường, vị chủ tọa phiên tòa hỏi lại ý kiến của chị một lần nữa. Người phụ nữ ấy ngơ ngác quay xuống dưới như tìm kiếm sự tư vấn của một ai đó rồi ngoảnh lên ấp úng “Tùy tòa ạ”. “Cái này không tùy tòa được. Tòa hỏi chị có yêu cầu bị cáo Lang Văn Tân bồi thường về tổn thất tinh thần, sức khỏe cho cháu H. không?”. “Xin tòa cứ xử theo pháp luật!”, lần này chị đã quả quyết hơn.
Ngồi bên cạnh, bé H. cứ ngọ nguậy không yên. Chưa bao giờ H tới chỗ đông người như thế. Con bé gần như nằm bẹp trên bàn hoặc dụi mặt vào người mẹ. Được một lát, nó mang miếng bánh ra ngồi ăn ngon lành. Món quà xa xỉ như thế này ở trên quê ít khi H. được ăn.
“Dạo giờ còn đỡ rồi cô ạ. Hồi mới bị, nó sinh ra ốm đau suốt, học hành cũng kém hẳn đi”, chị Mai cho biết. “Sao chị không yêu cầu bồi thường số tiền chữa trị, bồi bổ sức khỏe cho cháu?”, tôi hỏi. Chị cười gượng gạo: “Bắt nhà Tân bồi thường thì lấy tiền mô mà trả. Nhà họ cũng nghèo như nhà mình mà. Chỉ thương con, nó còn bé quá. Cũng tức lắm đấy nhưng làng xóm cả mà”.
Nhận thấy hành vi giao cấu trái ý muốn của Lang Văn Tân đối với cháu H. đủ yếu tố cấu thành hành vi hiếp dâm trẻ em, tuy nhiên bị cáo đã ra đầu thú, khai báo thành khẩn, tỏ ra ăn năn hối cải và tự nguyện tới thăm nom và bồi dưỡng cho nạn nhân sau khi sự việc xảy ra, Hội đồng xét xử đã tuyên phạt Tân 10 năm tù giam. Đồng thời, bị cáo phải bồi thường cho phía bị hại 8 triệu đồng.