Chiều 7-7, TAND TP Hà Nội xét xử sơ thẩm, tuyên phạt bị cáo Nguyễn Vương Cường 36 tháng tù và em trai Cường là Nguyễn Văn Tài (nhân viên Cty CP Cung ứng nhân lực, xuất nhập khẩu Thiên Ân) 30 tháng tù cùng về tội tổ chức cho người khác trốn đi nước ngoài.
Cũng trong vụ án, bị cáo Nguyễn Thị Nhàn (ở Phú Thọ) bị xử phạt 18 tháng tù nhưng cho hưởng án treo về tội môi giới cho người khác trốn đi nước ngoài.
Các bị cáo tại phiên tòa. Ảnh: CTV |
Theo cáo trạng, khoảng tháng 6-2021, Cường bàn với Tài về việc dùng tài khoản Facebook để đăng bài dịch vụ hỗ trợ xin thị thực (visa), đưa người đi nước ngoài. Sau khi Tài đăng bài, bà Võ Thị Th (ở Nghệ An) và Nguyễn Thị Nhàn đã liên hệ, trao đổi là có nhu cầu đưa người ra nước ngoài lao động.
Qua trao đổi, Tài biết ba người gồm bà Th và chồng là ông Tr, cùng ông Hoàng Công H (do Nhàn môi giới) không đủ điều kiện để đi Canada lao động hợp pháp. Bởi vợ chồng bà Th đã quá tuổi lao động và những người này không chứng minh được tài chính nên không thể xin được visa lao động tại Canada.
Do không thể tự làm được các thủ tục trên, vợ chồng bà Th, ông H đã thỏa thuận, chi phí để Cường và Tài làm thủ tục xin visa du lịch tại Canada, sau đó trốn ở lại làm việc.
Trong quá trình làm thủ tục, hai anh em bị cáo đã nhận từ vợ chồng bà Th và ông H tổng số 493 triệu đồng. Trong đó, anh em Cường đã chi hơn 127 triệu đồng, thu lợi bất chính hơn 365 triệu đồng.
Sau đó, Cường, Tài thông qua mạng Internet thuê người làm các giấy tờ chứng minh năng lực tài chính, chứng minh công việc cho ba người trên và gửi đến Đại sứ quán Canada tại Việt Nam để xin visa du lịch.
Ngày 9-4-2022, anh em Cường đưa ba người đến sân bay Quốc tế Nội Bài để làm thủ tục xuất cảnh. Tuy nhiên, khi đến cửa soát vé, hãng hàng không chuyên chở thông báo, vợ chồng bà Th không được chấp nhận lên máy bay, do vaccine phòng COVID-19 không phù hợp với quy định của Chính phủ Canada.
Sau đó, cả ba khách xuất cảnh cùng Tài được yêu cầu làm việc với cơ quan quản lý xuất nhập cảnh. Từ đó, hành vi đưa người ra nước ngoài trái phép của anh em Tài bị phát hiện.
VKS cho rằng hành vi nêu trên của các bị can đã xâm phạm đến trật tự quản lý hành chính nhà nước về quản lý dân cư, quản lý hoạt động xuất nhập cảnh.
Tại tòa, các bị cáo thừa nhận hành vi của mình nhưng anh em bị cáo Cường cho rằng họ không có ý định đưa người trốn đi nước ngoài, không phạm tội và đề nghị HĐXX xem xét.
Bào chữa cho Tài và Cường, luật sư cho rằng quy kết của VKS là không có căn cứ, không đúng, khiến hai bị cáo bị oan.
Luật sư cho rằng các chứng cứ trong vụ án cho thấy vợ chồng bà Th không có ý định trốn ở lại Canada. Họ đi du lịch thật và sẽ trở về Việt Nam.
Mục đích đi du lịch Canada rồi trở về là để có hộ chiếu “đẹp”, thể hiện họ đã từng đến Canada và tuân thủ pháp luật nước sở tại, tạo điều kiện thuận lợi cho việc xin visa cho con gái họ sau này.
Về số tiền hưởng lợi bất chính 365 triệu đồng, trong cáo buộc, VKS xác định đây là tiền vợ chồng bà Th đặt cọc “chống trốn”. Lời khai của các bị cáo, bị hại cũng thể hiện đây là tiền đặt cọc ''chống trốn''. Các tin nhắn của vợ chồng bà Th cho thấy họ xác định sẽ quay về Việt Nam. Vì thế, hai bị cáo không được hưởng số tiền này, đây không phải là thu lời bất chính.
Đợt đi ngày 9-4-2022, bị cáo Tài và ông H được phép xuất cảnh. Tài và ông H có thể đi Canada bình thường nhưng họ không đi nữa mà chủ động quay lại, dù không có gì ngăn cản. Đây thuộc trường hợp tự ý nửa chừng chấm dứt việc phạm tội. Theo Điều 16 Bộ luật hình sự, Tài và Cường được miễn trách nhiệm hình sự về hành vi tổ chức cho Hoàng Công H trốn đi Canada.
Từ đó, luật sư đề nghị HĐXX tuyên bố hai bị cáo này không phạm tội đối với trường hợp vợ chồng bà Th và miễn trách nhiệm hình sự cho hai bị cáo đối với trường hợp ông H.
Tuy nhiên, HĐXX đã không chấp nhận đề nghị trên và tuyên các mức án với ba bị cáo như trên.