Tòa cũng buộc bị cáo có trách nhiệm bồi thường cho gia đình người bị hại số tiền 142 triệu đồng và cấp dưỡng nuôi hai con của nạn nhân mỗi cháu một tháng bằng ½ mức lương tối thiểu do Nhà nước quy định cho đến khi đủ 18 tuổi.
Trần Văn Thắng tại tòa
Theo cáo trạng, Thắng và chị Phạm Thị Kim Hai (sinh 1984) kết hôn vào năm 2011, có hai con chung.
Đầu năm 2016, cả gia đình Thắng lên TP. Hồ Chí Minh làm thuê. Đến tháng 8-2016, Thắng đưa hai con về ở chung nhà mẹ ruột, còn Kim Hai ở lại. Trong thời gian Kim Hai làm thuê ở TP. Hồ Chí Minh, Thắng nhiều lần khuyên về quê làm ăn, sinh sống nhưng đều bị từ chối. Nghi ngờ Kim Hai ngoại tình, Thắng nảy sinh ý định giết chết Kim Hai rồi tự sát.
Khoảng 9 giờ ngày 28-9-2016, Thắng điện cho Kim Hai nói dối là con bị bệnh và kêu về. Tưởng thật, Kim Hai đón xe khách về nhà.
Khoảng 16 giờ cùng ngày, Thắng mua dao và 1 chai thuốc trừ sâu mang về cất giấu dưới chân giường trong phòng ngủ. Đến 21 giờ cùng ngày, Thắng điều khiển xe gắn máy đến Bệnh viện đa khoa khu vực huyện Châu Thành đón Kim Hai về nhà ăn cơm. Khi vợ chồng vào phòng ngủ, Thắng khuyên Kim Hai ở nhà chăm sóc con để Thắng đi làm nuôi gia đình, nhưng Kim Hai không đồng ý, nên Thắng bỏ ra ngoài.
Đến khoảng 00 giờ 30 phút ngày 29-9-2016, Thắng vào phòng sát hại vợ. Thấy Kim Hai đã chết, Thắng uống thuốc sâu nhưng chạy ra sau sàn nước nôn ói, rồi cất giấu cây dao.
Mẹ Thắng nghe Thắng thông báo đã giết vợ liền truy hô, điện báo Công an xã Hòa Bình Thạnh và cùng mọi người đưa Thắng đến bệnh viện cấp cứu, điều trị, đến ngày 10-10-2016, Thắng xuất viện.
Ngày 13-10-2016, Thắng bị khởi tố, tạm giam để điều tra.
HĐXX nhận định hành vi phạm tội của bị cáo là đặc biệt nghiêm trọng, mang tính chất côn đồ, đã trực tiếp xâm phạm đến tính mạng của người khác, gây tâm lý hoang mang trong dư luận nhân dân, làm mất an ninh trật tự tại địa phương, nên cần có mức án nghiêm mới đủ tác dụng giáo dục, răn đe bị cáo và góp phần phòng ngừa chung cho xã hội. Tuy nhiên, xét thấy trong quá trình điều tra và tại phiên tòa, bị cáo đã thành khẩn khai báo, tỏ rõ thái độ ăn năn hối cải, nhân thân chưa có tiền án, tiền sự, là thành phần nhân dân lao động nghèo, học vấn thấp, nhận thức pháp luật có phần hạn chế, nên đã tuyên mức án như trên.