Để so sánh mức độ ô nhiễm của bàn tay và ống nghe của bác sĩ và khám phá những nguy cơ lây nhiễm chéo vi khuẩn thông qua việc sử dụng ống nghe, người ta đã tiến hành một nghiên cứu từ ngày 1-1-2009 đến 31-5-2009 liên quan đến 83 bệnh nhân nội trú tại Bệnh viện Đại học Geneva, Thụy Sĩ. Các nhà nghiên cứu đã mang găng tay vô trùng, sử dụng ống nghe tiệt trùng để khám bệnh cho 33 bệnh nhân. Kỹ thuật vi sinh tiêu chuẩn được sử dụng để xác định số lượng vi khuẩn lây nhiễm ở bàn tay và ở ống nghe khảo sát. Kết quả ghi nhận được cho thấy màng của ống nghe chứa tổng số vi khuẩn hiếu khí ít hơn các đầu ngón tay có mang găng, nhưng nhiều hơn đáng kể so với lượng vi khuẩn có mặt ở lòng và mu bàn tay.
Việc khảo sát tương tự đã được thực hiện đối với 50 bệnh nhân khác bị nhiễm vi khuẩn tụ cầu vàng kháng methicillin (methicillin-resistant Staphylococcus aureus - MRSA). Các bác sĩ rửa tay sạch và sát khuẩn bàn tay, sử dụng ống nghe tiệt trùng trong mỗi lần khám bệnh thì dụng cụ không bị dính MRSA từ 12 bệnh nhân. Tuy nhiên, khi khảo sát 38 bệnh nhân còn lại, ngón tay các bác sĩ và màng ống nghe đã bị lây nhiễm số lượng MRSA tương tự và nhiều hơn đáng kể so với lòng và mu bàn tay hoặc dây ống nghe.
Những dữ liệu này đã xác nhận mối liên quan giữa hệ vi khuẩn của ống nghe và sự nhiễm trùng bệnh viện, cho thấy đầu ống nghe của bác sĩ khám bệnh có thể trở thành một ổ lây nhiễm bệnh như các đầu ngón tay của bác sĩ trong các khảo sát.
Theo BS LÊ ĐỨC THỌ (TTO, Mayo Clinic Proceedings - Volume 89, March 2014)