Mới đây, TAND TP.HCM xử phúc thẩm đã chấp nhận kháng cáo của bà VTQV (chủ một DNTN tại huyện Hóc Môn, TP.HCM). Theo đó, tòa tuyên hủy án vụ tranh chấp hợp đồng vay tài sản của TAND huyện Hóc Môn để xét xử lại. Đáng chú ý là HĐXX nhấn mạnh chứng cứ quan trọng là giấy nợ nguyên đơn nộp mà tòa sơ thẩm chấp nhận là tài liệu không hợp pháp, bị vô hiệu.
Theo hồ sơ, năm 2008, ông LTT ký hợp đồng chuyển nhượng hơn 18.000 m2 đất nông nghiệp cho bà V. với giá 23,5 tỉ đồng và đã giao cho bà ba giấy tờ đất. Do mâu thuẫn trong việc thanh toán nên đầu năm 2010, ông T. đã đưa bảy thanh niên đến nhà khống chế bà V. ký nhận nợ và lấy lại giấy tờ đất.
Bà V. đang trình bày sự việc. Ảnh: H.YẾN
Nhóm của ông T. khống chế bà V., con bà, người giúp việc và lái xe không cho ai đi lại, gọi điện thoại và tập trung hết ra phòng khách. Tại đây, T. đưa lại bản hợp đồng trước đó phía dưới ghi thêm: “Hôm nay, 31-1-2010, tôi VTQV là giám đốc DNTN đã tạm ứng cho ông LTT là chủ sử dụng khu đất trên với số tiền hơn 12 tỉ đồng. Số tiền còn nợ hơn 11 tỉ đồng tôi cam kết sẽ trả trong vòng 30 ngày kể từ ngày ký giấy này…”.
Ông T. yêu cầu bà V. ký tên và đóng dấu nhưng bà không ký. Vì thế ông T. ra hiệu cho người tát vào mặt, cầm gạt tàn thuốc dọa đập vào mặt, buộc bà V. phải ký giấy xác nhận nợ. Ông T. còn lệnh cho hai người lên phòng kiểm tra xem còn ai không, quá trình kiểm tra hai người này chiếm đoạt một số tài sản cá nhân của bà V. như điện thoại, đồng hồ, tiền…, tổng cộng khoảng 15 triệu đồng.
Sau khi bà V. tố cáo, tháng 2-2010, nhóm của ông T. đã bị khởi tố về tội cưỡng đoạt tài sản (sau đổi thành tội xâm phạm chỗ ở của công dân và tội trộm cắp tài sản...). Tuy nhiên, đến tháng 1-2014, nhóm này đã được VKS miễn trách nhiệm hình sự, đình chỉ điều tra vì chuyển biến tình hình, hành vi không còn nguy hiểm cho xã hội nữa.
Tiếp đó, ông T. khởi kiện vụ án dân sự đòi bà V. trả nợ và nộp cho tòa chứng cứ chính là giấy nợ mà ông từng đe dọa, ép buộc bà V. ký, đóng dấu xác nhận. Cuối năm 2016, xử sơ thẩm, TAND huyện Hóc Môn đã chấp nhận yêu cầu của ông T., buộc bà V. phải trả 23,5 tỉ đồng cả gốc lẫn lãi. Cấp sơ thẩm nhận định theo kết luận điều tra là do ông T. dùng vũ lực cưỡng ép bà V. ký và đóng dấu. Song vụ án hình sự này đã bị đình chỉ nên tòa coi chứng cứ này là đúng sự thật vì nội dung phù hợp với các chứng cứ khác có trong hồ sơ...
Bà V. kháng cáo toàn bộ bản án cho rằng tòa đã sử dụng chứng cứ không hợp pháp để buộc bà trả nợ. Tại tòa phúc thẩm, phía ông T. có đưa ra đề nghị hòa giải với bà V. nhưng bà từ chối hòa giải. Luật sư và người đại diện của bà V. đưa ra nhiều chứng cứ cho rằng cấp sơ thẩm vi phạm tố tụng. Đặc biệt là giấy nợ mà tòa sơ thẩm đã làm cơ sở chấp nhận đơn khởi kiện. HĐXX phúc thẩm nhận định vụ án có vi phạm tố tụng cũng như cần thu thập chứng cứ để xét xử lại cho toàn diện và khách quan. HĐXX nhấn mạnh giấy nợ mà cấp sơ thẩm chấp nhận là chứng cứ không hợp pháp, bị vô hiệu.
Chứng cứ là gì? Theo BLTTDS 2015, chứng cứ trong vụ việc dân sự là những gì có thật được đương sự và cơ quan, tổ chức, cá nhân khác giao nộp, xuất trình cho tòa án trong quá trình tố tụng hoặc do tòa án thu thập được theo trình tự, thủ tục do bộ luật này quy định và được tòa án sử dụng làm căn cứ để xác định các tình tiết khách quan của vụ án cũng như xác định yêu cầu hay sự phản đối của đương sự là có căn cứ và hợp pháp. |