Ngày 11-12, VKSND tỉnh Bình Thuận đã mời bà Nguyễn Thị Tám, ngụ xã Hàm Thắng, huyện Hàm Thuận Bắc đến để làm việc liên quan đến vụ kiện đòi lại tài sản mà người khác đã xây nhầm nhà trên đất của bà Tám.
Theo đại diện VKSND tỉnh Bình Thuận, qua đọc bản án của TAND huyện Hàm Thuận Bắc thấy có một số vấn đề chưa rõ nên mời nguyên đơn lên làm việc để xác định lại yêu cầu khởi kiện.
Bà Nguyễn Thị Tám đã viết bản tự khai, khẳng định lại các yêu cầu của mình. Cụ thể, bà Tám không đồng ý việc hoán đổi lô đất vì bà cho rằng lô đất của mình có giá trị cao hơn nhiều so với lô đất của ông Lê Văn Mười (người xây nhầm nhà trên đất bà Tám) và cũng không muốn bồi thường thêm.
Bà Tám cũng khẳng định đất của mình không nằm trên con đường bà đi làm hằng ngày nên không phát hiện việc xây nhà trên đất của mình. Ngoài ra, bà Tám cũng cho biết thỉnh thoảng bà cũng đến thăm lô đất nhưng chưa hề thấy bảng bán đất cắm trên đất của mình. Cuối cùng, bà Tám yêu cầu phải trả lại lô đất của bà như hiện trạng ban đầu.
Căn nhà xây dựng trên đất bà Tám
Bản tự khai của nguyên đơn
Như Pháp Luật TP.HCM đã đưa tin, TAND huyện Hàm Thuận Bắc vừa xử sơ thẩm vụ án đòi lại tài sản hy hữu vì nguyên đơn bị người hàng xóm xây nhầm nhà trên đất của mình.
Theo đơn kiện của vợ chồng bà Nguyễn Thị Tám, 16 năm trước (năm 2002) vợ chồng bà được UBND huyện cấp giấy đỏ thửa đất số 19 tại khu dân cư Kim Bình, xã Hàm Thắng, huyện Hàm Thuận Bắc có diện tích 200 m2. Do là giáo viên còn khó khăn, chưa đủ tiền xây nhà nên gia đình bà tạm thời ở căn nhà cũ, để đất trống.
Cạnh lô số 19 của bà Tám là thửa đất số 18 người chủ đất đã xây căn nhà cấp 4 và liền kề là thửa đất số 17 cũng có diện tích 200 m2. Đây nguyên là lô đất của ông H. được cấp giấy đỏ, sau đó ông H. đã chuyển nhượng cho người khác. Đến năm 2017, người này bán lại cho ông Lê Văn Mười đồng đứng tên sử dụng cùng năm anh chị em trong gia đình.
Ngày 29-5-2017, ông Mười được UBND huyện Hàm Thuận Bắc cấp giấy phép xây dựng nhà trên thửa đất số 17. Thế nhưng không hiểu sao ông Mười lại tập kết vật liệu rồi xây dựng một căn nhà lầu trên thửa đất số 19 của bà Tám mặc dù cách hai lô đất là căn nhà cấp 4 trên thửa đất số 18.
Khi đi thăm đất, vợ chồng bà Tám đã tá hỏa khi thấy trên lô đất của mình mọc lên căn nhà lầu. Vợ chồng bà Tám làm đơn khiếu nại thì ông Mười cho rằng lý do ông xây nhầm là do người bán chỉ nhầm miếng đất! Sau nhiều lần hòa giải ở chính quyền địa phương không thành, vợ chồng bà Tám khởi kiện ra TAND huyện Hàm Thuận Bắc yêu cầu ông Mười trả lại đất.
Tại phiên xử sơ thẩm, TAND huyện nhận định khi xây nhà ông Mười và các anh chị em liên quan nghĩ là xây dựng trên phần đất đã mua lại chứ không biết xây dựng trên thửa đất số 19 của bà Tám. Thời gian ông Mười xây dựng nhà hơn sáu tháng nhưng nguyên đơn không hề ngăn cản, chính quyền địa phương cũng không biết để can thiệp kịp thời.
Việc ông Mười xây nhà nhầm là do người bán chỉ sai vị trí đất. Nếu giải quyết theo yêu cầu của nguyên đơn phá nhà, trả lại thửa đất số 19 thì gây lãng phí, làm thiệt hại lợi ích của đương sự. Vì thế cần giao diện tích đất của nguyên đơn cho ông Mười và các anh chị em và họ cùng có trách nhiệm trả lại giá trị đất 200 m2 cho vợ chồng bà Tám.
Từ đó, HĐXX quyết định: “Tại biên bản định giá đất vào tháng 6-2018 thì giá trị đất tranh chấp là 2 triệu đồng/m2, tức lô đất có giá 400 triệu đồng. Do đó bác yêu cầu phá dỡ nhà, trả lại đất của nguyên đơn”. Ông Mười là người trực tiếp sử dụng nhà nên trả 70 triệu đồng; năm anh chị em của ông Mười mỗi người phải trả 66 triệu đồng cho nguyên đơn.
Ngay sau phiên xử sơ thẩm, vợ chồng bà Tám đã nộp đơn kháng cáo. Theo bà, việc tòa án cấp sơ thẩm buộc ông Mười phải hoàn trả 400 triệu đồng giá trị thửa đất là không ổn. Vì lô đất hơn 200 m2 của gia đình bà giá thị trường cả tỉ đồng nhưng tòa lại áp theo giá nhà nước để yêu cầu bị đơn trả 400 triệu đồng là không đúng.
Ngoài ra, có thể quyết định của tòa sẽ tạo ra tiền lệ xấu và tước đi quyền sử dụng đất hợp pháp của công dân. Theo bà Tám, bà không có lỗi gì trong việc ông Mười xây nhầm nhà mà lỗi hoàn toàn do phía bị đơn, lẽ ra bà phải được nhận lại lô đất mà bà có quyền sử dụng hợp pháp.